Editor: Ngạn Tịnh.
Diệp Hàn An là một người rất thông minh, gặp chuyện làm không rõ, liền nhanh chóng mở Baidu.
“Vì sao trên WeChat không thể gửi tin nhắn cho người khác, video bỗng nhiên bị cắt.”
Sau một lúc tìm kiếm, cơ hồ từng mục đều có chung một đáp án.
Bạn bị kéo vào danh sách đen, gọi tắt kéo đen.
Kéo đen?
Chẳng lẽ bởi vì anh lần lữa thật lâu mà không đáp lại chuyện nhận phong Thiếu tướng kia, rồi còn yêu cầu quá nhiều, cho nên cô tức giận?
Trong lòng Diệp Hàn An bỗng nhiên cảm thấy có chút không tốt.
Bên này Lục Nhất Lan cũng rất kỳ quái, video bỗng nhiên bị cắt đứt, cô đã gửi rất nhiều tin nhắn, nhưng Diệp Hàn An đều không trả lời.
Ngừng trong chốc lát Lục Nhất Lan mới nhớ tới chức nghiệp của Diệp Hàn An, thở dài, gửi một tin nhắn lần sau lại nói chuyện liền tắt di động.
Sau đó, cô liền đi tìm tổng biên nói chuyện phỏng vấn nhận phong kia.
Rất nhanh liền vào đêm, tất cả tiểu thuyết trên bàn Diệp Hàn An đều bị đẩy xuống đất, đều không có!
Tất cả sổ tay trêu chọc gái, làm sao để trở thành tiểu vương tử âu yếm, các loại tiểu thuyết tổng tài, phu nhân đều không hề nói tới, chuyện mỗ nam bởi vì hỗ trợ không tích cực bị nữ thần kéo đen thì nên làm sao.
Đứng lên, Diệp Hàn An có chút buồn rầu, suy nghĩ trong chốc lát, anh mặc áo khoác liề ra cửa.
Xe việt dã lại lần nữa trình diễn một hồi tình cảm mãnh liệt với tốc độ.
“Cốc cốc cốc.” Tiếng đập cửa không dứt bên tai, Diệp Hàn Ngữ ngáp một cái, “Ai vậy?!”
Diệp Hàn An giống như một bức tượng điêu khắc, lạnh lùng cứng ngắc đứng trước cửa. Diệp Hàn Ngữ nhìn, nhíu mày, “Hàn An, sao trễ như vậy còn gõ cửa...”
“Em có chuyện muốn hỏi chị.”
“Chuyện gì vậy?” Đã mười một giờ rồi, có chuyện gì không thể để mai hỏi sao.
Lại ngáp một cái, Diệp Hàn Ngữ phát hiện Diệp Hàn An đã vào cửa.
Ngồi xuống ghế sô pha, anh bỗng nhiên lấy di động ra, nói, “Em bị Tư Tư kéo đen.”
“Gì?” Cơn buồn ngủ nháy mắt biến đi hơn phân nửa, Diệp Hàn Ngữ nhướng nhướng mày, “Kéo đen? Cô gái kia sao lại kéo đen em?”
“Có lẽ là bởi vì...”
Sau khi nói rõ ngọn nguồn mọi chuyện hết một
lần, Diệp Hàn Ngữ cảm thấy có chút kỳ quái, “Em đưa di động chị xem một chút.”
Toàn bộ hành trình này cũng không phát hiện chuyện gì để cô gái kia kéo đen em trai nhà mình cả mà ta?
Diệp Hàn Ngữ vẫn luôn đùa nghịch di động, trong nháy mắt mở WeChat ra, trên di động bắn ra một tin nhắn từ 10086.
“Xin chào quý khách, tài khoản của quý khách đã hết hạn sử dụng, dung lượng của bạn đã quá 520m.”
“Xin chào quý khách, tài khoản của quý khách đã hết hạn sử dụng, vì không ảnh hưởng bạn sử dụng bình thường, xin mau chóng đến.... trả phí, xin cảm ơn.” (Tịnh: Tôi chả rõ mấy thứ này, mong các cô thông cảm /_)
“Phụt.”
“Chị cười cái gì?” Người đàn ông nghiêng đầu qua, Diệp hàn Ngữ lấy thế sét đánh không kịp bưng tắt tin nhắn kia đi, màn hình di động trở lại giao diện WeChat.
Cô trả điện thoại cho Diệp Hàn An, thanh thanh giọng nói, “Hàn An.”
“Chị nhìn ra cái gì?”
Diệp Hàn Ngữ thần sắc nghiêm túc nói, “Hẳn là bởi vì em quá xấu, cô gái tên Tư Tư kia không yêu em nữa.”
Diệp Hàn An ha một tiếng, “Cô ấy không phải người như vậy, rốt cuộc là vì sao?”
“Được rồi.” Mí mắt Diệp Hàn Ngữ khẽ nâng, “Hẳn là bởi vì mặt em quá lớn, lúc video call không cẩn thận bấm nhầm kết thúc cuộc gọi, cô gái kia cho rằng em phát giận, cảm thấy em quá keo kiệt không chịu hỗ trợ, cho nên kéo đen em.”
“...”
Diệp Hàn An bắt đầu suy nghĩ.
Đối với cái lý do mặt quá lớn kia anh đã tự động cho qua, nhưng đối với đoạn không cẩn thận bấm nhầm kia, anh cảm thấy có chút khả năng.
Còn đang suy nghĩ, giọng nói của Diệp Hàn Ngữ vang lên bên tai, “Em hẳn là đi nói lời xin lỗi với cô gái kia, biết không?”
“Xin lỗi?” Con ngươi người đàn ông mang theo chút nghi hoặc.