" Tiểu huynh đệ có muốn gia nhập quân doanh không??"
Hứa Tinh Huyền nghiêm túc hỏi thiếu niên trước mặt.. đây chính là một mầm tốt nếu đuợc bồi dưỡng thêm chắc chắn sẽ là tướng giỏi của đại Tùy..
" Cảm ơn ý tốt của tướng quân.. nhưng chí của Tịch Nhan lại không ở đây.. "
[ Đúng nha chí của Ninh gia là Hứa Tinh Huyền mà.. nên làm sao lại ở đây đuợc..]
"...." con mắt nào thấy ta đặt chí hướng trên người hắn.. tôi chỉ đặt tâm huyết vào việc làm sao ngược chết nam chủ thôi..
[ ... ] Nam chủ anh tự lo cho thân mình là vừa..
" Vậy sao?? đáng tiếc.. "
" Tuy vậy nhưng Tịch Nhan lại rất có hứng thú đi vòng quanh doanh trại một hồi không biết tướng quân có thể dành chút thời gian của mình cùng tiểu sinh đi dạo?"
" Đuợc.. vậy đợi ta đi thay y phục đã.."
" Tướng quân cứ việc.."
Hứa Tinh Huyền đi khỏi rồi.. Anh hai nhà cô bắt đầu phát bệnh bà tám..
" Này trước kia muội đứng top mấy đấy.."
Hắn cảm thấy có lẽ là top 1 cũng nên.. nếu không sao lại có thể trong một khắc đánh bại Tinh Huyền..
" Chả top nào cả.. muội chỉ là sinh viên thôi mà.."
" Ai tin.. sinh viên bình thường mà có thân thủ như vậy.. thế bọn sát thủ kia cạp đất qua ngày à.."
" Tùy huynh không tin cũng chịu thôi vốn là vậy mà.."
Ninh Vũ nhún vai quay đi không thèm để ý ai đó..cô nói thật mà...trước kia cô cũng có nhận top nào đâu.. người ta tự đặt đấy chứ..
[...] YY có chút cạn ngôn về suy nghĩ của kí chủ nhà mình..
Rất nhanh Hứa Tinh Huyền đã trở lại.. một thân huyền y gọn gàng.. tóc cũng đuợc chỉnh chu..
" Để mọi người chờ lâu rồi.."
" Nào có.."
Ba người lên ngựa đi dạo xung quanh doanh trại.. nơi đây là một vùng thảo nguyên rộng lớn.. cây cỏ xanh tươi xen hoa vàng.. vô cùng xinh đẹp..
" Biểu ca huynh có hứng thú đua ngựa không.. làm vài vòng đi.."
Ninh Vũ phấn khởi cưỡi ngựa về đằng trước..
" Muội.. đệ cũng muốn đua ?? nhỡ đâu bị ngã thì làm sao??"
Ninh Hạo Nhiên không tin tưởng mà khuyên ngăn.. hôm nay tim hắn yếu lắm rồi không chịu đuợc kích thích nữa đâu a..
" Vậy thử xem.. Tướng quân có muốn đua chung không??"
Cô tinh nghịch nháy mắt về phía Hứa Tinh Huyền..
[ Ting ] giá trị hảo cảm +10
[ Ninh gia hôm nay cô bội thu rồi. Nào nào nháy thêm vài cái đi.. nhỡ đâu đuợc cộng thêm điểm thì sao??]
"..." Em lại bắt đầu vào chế độ kích động mất não rồi đấy.. nháy thêm vài cái để hắn trừ luôn hảo cảm à..
[ Người ta chỉ là đề ra ý kiến tốt cho Ninh gia thôi..]
"...." Biết mà.. YY thương tôi nhất.. đúng không. nên hố tôi càng nhiều sẽ càng yêu thương nhể??
[ người ta không thèm nói nữa đâu..]
Cô cũng ngừng liên hệ với YY bắt đầu thúc ngựa chạy về trước.. trên thảo nguyên xanh hôm nay có ba người hăng hái mà chạy đua..
Đến tận chiều ba người mới dừng lại bên bờ suối.. ngắm hoàng hôn..
" Tịch Nhan ngươi thật sự không nghĩ đến vào quân doanh sao??"
Hứa Tinh Huyền thật sự cảm thấy tiếc nuối.. Tiểu huynh đệ này vô cùng tài giỏi.. nếu hắn có thể ở bên bản thân thì tốt biết bao?? Hứa Tinh Huyền sững người.. tại sao hắn lại có ý nghĩ như vậy chứ.. Lại nhìn thiếu niên bên cạnh.. mặt đỏ ửng vì hoạt động.. lại thêm nét xinh đẹp yêu kiều.. Hắn không khỏi khinh thường bản thân.. hắn đang nghĩ cái gì vậy..
" Tịch Nhan chỉ muốn một đời tiêu dao.. không mong thăng quan tiến chức.."
Cô mới lười làm quan.. có bao nhiêu gò bó.. xong rồi chức quan thì thấp