[Xuyên Nhanh] Nam Thứ !! Đừng Chạy

Thái tử là tra nam (11)


trước sau

[ ting ] giá trị thù hận +20

Ninh Vũ bật dậy.. moá sáng sớm đã thông báo.. hôm nay cô liệu có bị xui xẻo không nhể..

[ Thật ra YY muốn báo cô từ tối hôm qua nhưng mà sợ cô khỏi ngủ nên mới cố gắng đến sáng nay đấy..]

" Ò vậy là em đang muốn tốt cho tôi sao?? cảm ơn tiểu YY nhé.."

Ninh Vũ chải chải tóc của mình.. đi chơi đủ rồi.. nên về nhà thôi.. bé Tề còn đang mong nhớ a..

[....]

Cô sắp chuyển nghề bảo mẫu à.. Kiểu bảo mẫu theo phong cách phù thuỷ ấy..

" Em có giỏi thì ra đây.. tôi nguyện ý làm bảo mẫu của em.. nói chuyện đàng hoàng là một điều quá khó với em phải dùng biện pháp mạnh mới đuợc mà.."

[ Thôi YY biết cô thương người ta nhất mà.. bụng cô đói rồi.. mau đồ ăn đang đuợc đưa đến.. cô ăn rồi về Đông Cung chơi với Thái tử nha..]

YY chân chó nịnh nọt... Tiểu hệ thống rút ra một kinh nghiệm sống còn.. chính là không nên nói xấu Ninh gia nếu không kết quả sẽ rất thảm.. cứ để cô về chơi cùng thái tử kia đi.. như thế tất cả đều an lành..

" Tạm tha cho em đó.. tôi ăn rồi về chơi với hai người kia.."

..........

" Sao đêm qua không về??"

Ninh Vũ vừa đặt chân vào Mai viên đã nghe giọng chua lòm của ai đó..

"Thái tử.. Chàng ngồi đây từ tối hả.??"

" Nàng nói xem.."

Thượng Quan Tề đen mặt.. tối qua hắn tưởng nàng sẽ về.. cứ ngồi mãi ở Mai viên chờ người kết quả thì sao?? cả đêm không về.. nàng còn biết hắn là trượng phu của nàng không??

" Vậy chắc chắn là ở Trúc viên cả tối xong sáng ra rảnh rỗi ra đây ngồi.. thiếp nói có đúng không??"

Ninh Vũ vân vê tay áo đùng giọng đùa cợt mà nói với Thượng Quan Tề.. thành công làm hắn tức sôi máu.. Hắn đã nhượng bộ mà ở lại đây chờ nàng cả đêm.. rồi thì sao??? Nàng dùng giọng điệu đó nói chuyện..

" Nàng.. không hiểu lí lẽ.."

" Nào có thiếp rất thông minh nha.. đừng nói chuyện với thái tử phi của mình như vậy chứ.. chàng không học qua lễ nghĩa sao?? hửm.."

" Nàng.. Nàng.."

Thượng Quan Tề tức đến nỗi chỉ tay vào mặt nàng hét lớn.. hờ hờ ..tức quá rồi chứ gì.. anh càng tức tôi càng thấy vui a..Ninh Vũ vẻ mặt ủy khuất.. nuớc mắt dâng trào.. muốn rơi nhưng lại không rơi bộ dạng muốn bảo nhiêu đau lòng có bấy nhiêu doạ cho Thượng Quan Tề sững người..

[ Ninh gia.. em muốn tìm giải danh giá hơn Oscar để tặng chị nhưng hiện tại chưa thấy..]

" Vậy em còn nói làm gì?? tra hệ thống xem?? nhưng đuợc giải thì phải có kèm tiền nhá.. hay cúp cũng phải bằng vàng ròng càng tốt ha.."

[ Ninh gia điều kiện kinh tế của cô hình như đâu khó khăn lắm nhể.. sao cô yêu tiền thế..]

YY trợn mắt.. chúng ta cần phải ghi nhớ câu tiền tài là vật ngoài thân..

" Ừm.. tôi mà học câu đấy.. vậy em nên đi tra câu ' Liêm sỉ không đồng' mỗi khi em gặp tiểu thịt tươi.."

[...] Liên quan..YY chỉ là mê trai thôi.. ai như cô mê cả tài lẫn sắc.. thôi YY không nói với cô nữa.. người ta dỗi rồi..

" Đừng khóc.... Ta không có ý làm tổn thương nàng.."

Thượng Quan Tề đưa tay lau nước mắt cho cô..May mà cô tỉnh lại nhanh nếu không chắc chắn bộ móng heo đã đáp trên mặt cô..

Bốp..

" Thái tử thỉnh tự trọng.."

Ninh Vũ trợn mắt nhìn người đối diện đang ôm tay rên rỉ đau đớn ai oán nhìn cô..

" Sờ ...mặt Thái tử phi cũng cần tự trọng sao??"

Ai rảnh đi làm Thái tử phi của anh.. rất nhanh thôi sẽ không phải...ok..

" Đúng vậy.. Bây giờ không có việc gì nữa xin Thái tử đi cho...Ninh Vũ không gánh nổi tội danh mê hoặc quân vương.."

Cô nói xong thì đứng dậy định rời khỏi chính viện.. ai ngờ..

"...."

" Vậy nàng đã mê hoặc quân vương rồi đấy.."

Thượng Quan Tề đem cô vây vào vách tường và lồng ngực của mình.... gương mặt yêu nghiệt ghé sát dần..

[ Ô.. ô Ninh gia mau chia sẻ cảm giác..]

" Em thử nói một câu nữa xem..."

Ninh Vũ nhe răng uy hiếp YY.. trong lòng thầm rủa Thượng Quan Tề.. cảm giác vách tường đông thật sự rất.. rất.. chấm chấm.. tạm thời chưa tìm đuợc lời nào tinh mĩ.. Nhanh nhẹn đẩy tay hắn ra.. đồng thời giành thế chủ động.. gương mặt cười yêu mị..

" Thái tử chàng thật hư đó..."

Thành công làm Thượng Quan Tề ngẩn ngơ.. đưa tay sờ mặt hắn..

" Aaaaaa.."

Một tiếng hét chói tai vang lên khiến ai nấy đều rùm mình.. tại chính viện.. Thượng Quan Tề ôm nửa người dưới co quắp mặt mũi.. Ninh Vũ vỗ vỗ tay.. Dám cho tôi vách tường đông vậy thì chuẩn bị tâm lý nhận hậu

quả là vừa..

" Nàng.. "

Hắn nghiến răng nghiến lợi nhìn cô..bị cô trừng rụt lại..

" Nhớ kĩ.. sau này còn dám cho thiếp chơi vách tường đông.. thì cứ chuẩn bị tâm lý.. Thu Thu mau đi múc nuớc.. ta muốn rửa tay.."

Cô hiên ngang bỏ đi mặc kệ Thượng Quan Tề nằm dưới đất.. dám đụng vào tôi.. anh chưa xứng..okee..

[ Ninh gia .. cô tàn nhẫn vậy.. liệu hắn có đoạn tử tuyệt tôn??]

" Đoạn càng tốt.. đỡ cần trêu hoa ghẹo nguyệt.. làm hại thiếu nữ nhà lành ..chị đây là vì dân trừ hoạ..."

[...] YY biết cô sẽ không làm vậy đâu...

[ Cô định đi đâu vậy??]

Đây đâu phải là đường về phòng..

" Đi quậy không được à.."

[....] Đuợc tất cả đều đuợc.... Ninh gia luôn đúng.. còn khi nào cô nói sai vậy xin xem lại vế đầu..

Ninh Vũ đến đình sen.. hóng gió.. những bông hoa rực hồng.. tâm trạng cũng tốt hơn chút chút..

" Tham kiến tỷ tỷ.."

Một giọng nói nhẹ nhàng nhưng chất đầy kiêu ngạo.. Trợn mắt.. Hôm nay ngày gì mà hết người này đến người khác.. các người rảnh lắm à.. vậy thì tìm nhau mà thủ thỉ..cứ tìm cô làm gì??

" Hoá ra muội muội sao?? hôm nay lại rảnh rỗi đến đây đi dạo.."

Cô cười đến xinh đẹp..lại khiến người khác không rét mà run..

" A .. tỷ tỷ.. muội không có ý muốn tranh giành vị trí Thái tử phi của tỷ.. muội và Tề là thật lòng yêu nhau mà.."

Haizzzz nữ chính cô chắc chắn IQ vô cực đừng có dùng cái trò cũ rích đó nữa đuợc không??? mế dùng e nờ lần không thấy chán à.. tiếp đến [tinh] Thái tử ra mặt ..

" Ninh Vũ nàng muốn làm gì??"

Hắn ôm người mình thương vào trong lòng.. nếu không phải hắn tới sớm Ninh Vũ sẽ bắt nạt Uyển Nhu mất.. cô ấy yếu đuối như vậy..

" Thái tử chàng sao lại tới đây?? thiếp chỉ là sơ ý ngã thôi.. chàng không cần hiểu lầm.."

" Chính mắt ta thấy còn giả đuợc sao?? Uyển Nhu nàng không cần nhận ủy khuất về mình.."

Lạc Uyển Nhu khóc lóc nhưng ánh mắt khiêu khích thì phóng về phía cô..

Mế ngứa hết cả tai.. tôi muốn đánh người..

[ Ninh gia cô bình tĩnh đó là thái tử đó .]

"Thì sao?? nãy tôi chả đánh rồi.."

[ Cái đó khác..nãy cô đánh chỗ không người..]

"Vậy tôi đưa hắn ra góc tường đánh.."

[...]

YY không nói nữa.. Thượng Quan Tề thấy Ninh Vũ không nói gì thì tưởng cô không còn gì để nói.. lửa giận càng tăng thêm một bậc.. nãy đánh hắn giờ lại đánh người con gái hắn yêu..

" Người đâu đưa Thái tử phi về Mai viên không có lệnh của ta không cho phép ra ngoài.."

Ninh Vũ cười.. nụ cười nhẹ nhàng mà thanh lệ.. nhìn thẳng Thượng Quan Tề làm hắn có chút do dự..sao nàng luôn cần chống đối hắn.. không thể thuận ý hắn một lần hay sao??

" Đuợc... chàng muốn vậy thiếp cũng đều nghe.. tuy nhiên thiếp nói trước.. sau này chàng đừng hối hận... hôm nay vì cô ta mà nói ra lời này vậy từ nay về sau thiếp muốn chàng không bao giờ đuợc đặt chân vào Mai viên nửa bước.. nếu không thiếp không biết mình sẽ làm ra cái gì đâu.. có thể một mồi lửa đốt Đông Cung cũng nên... À đúng rồi.. chàng nói xem thiếp bắt nạt Lạc Uyển Nhu.. thiếp khinh thường.. nếu thiếp muốn cô ta làm gì ngã trên mặt đất.. mà chính là ở đó.. "

Ninh Vũ cười lạnh chỉ vào hồ sen.. thành công khiến hai người kia tái mặt..

" Nàng thật quá đáng.. Đuợc.. sau này nếu ta còn gặp nàng vậy Đông Cung đốt đi cũng đuợc.."

" Nhất ngôn cửu đỉnh.. thiếp đi đây.. bye bye.. không hẹn gặp lại.."

Ninh Vũ đạt đuợc mục đích liền rời đi..

Thượng Quan Tề ngẩn người nhìn về phía cô đang khuất dần.. hắn cảm giác mình vừa mất đi thứ gì nhưng lại không nắm bắt đuợc..

" Tề chàng đừng giận tỷ tỷ.. thiếp không sao?? chàng mau đuổi theo tỷ ấy đi.."

" Đuổi theo làm gì?? Còn nữa sau này nàng không có việc gì thì đừng ra khỏi trúc viên..."

Hắn nói xong thì bỏ đi.. Lạc Uyển Nhu nghiến răng tay bấu chặt vào nhau đến chảy máu cũng không biết. Ánh mắt oán độc nhìn về phía cô rời đi..

" Ninh Vũ .. nhanh thôi chức vị thái tử phi sẽ là của tôi.. Còn cô.. hừ.. xuống địa ngục đi.."




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện