Ninh Vũ theo trí nhớ của nguyên chủ về đến nhà của mình..
Cạch..
" Khụ khụ... Ninhhhh.. à..chị .. chị có chắc đây là nhà của nguyên chủ không..hay chúng ta lạc đường rồi.. quả nhà như vậy làm sao mà ở đuợc a.."
Lúc nãy đến đầu ngõ nhỏ cô đã thấy mặt YY đen dần.. giờ nhìn thấy căn nhà rồi mặt em ấy biến dạng luôn.. YY bịt mũi phất phất tay ghét bỏ.. Cái này thật sư không bằng một phần một nghìn của không gian luôn..
" Cái này thật sự cho người sống sao??"
"......" YY em biết câu nhập gia tùy tục là như nào không?? còn dám chê hay em muốn ra ngoài đường nhặt lá đá ống bơ hả?? Căn nhà chỉ là hơi cũ thôi mà..mọi thứ ở đây đều gọn gàng cả..quan trọng hơn nữa còn có cả điều hoà..Ninh Vũ vẫn còn cay vụ xuyên về cổ đại lần trước đấy..
" YY em nói đúng thật sự thì không phải chỗ người ở đuợc.."
Ninh Vũ nhún vai đi vào trong trước bỏ lại YY sững người đằng sau.. Uy uy hôm nay Ninh gia lại đi đồng ý với quan điểm của nó.. mặt trời mọc đằng tây à...
" Tuy nhiên em đâu phải người..em là lợn thì có.."
Tiếng ai đó vọng từ trong nhà ra thành công làm YY giậm chân.. YY bị hố té sấp mặt rồi.. Ninh gia chơi ác..
" Ô ô Ninh gia cô không có nhân tính.. cả YY dễ thương mà cô cũng nỡ hố sao??.. Ninh gia cô mau nói gì đi.. hay cô phải bồi thường tổn thất tinh thần cho người ta chứ.."
Cô mặc kệ cái đuôi lùn lùn nho nhỏ đằng sau đặt túi xách lên bàn rồi đi thẳng vào bếp...
"Ninh gia cô là muốn nấu mì sao?? Nãy YY tra rồi Mì gói làm từ bột mì.."
" ...... " Cô cạn lời.. YY em xuyên về thân xác trẻ con nên IQ bị âm hả.. Mì không làm bằng bột mì thì làm bằng thịt à... Mở chiếc tủ lạnh khá cũ ra.. Không ngờ trong này lại nhiều đồ ăn đến vậy.. có đầy đủ mọi thứ cần thiết cho cuộc sống hàng ngày... Xem ra nguyên chủ thật sự rất thương yêu em gái muốn mọi thứ tốt nhất đều đưa cho em.. Nếu không thì một tủ đồ ăn như vậy chắc cô ấy cũng không đến nỗi gầy như này.. đối lập hoàn toàn với cục thịt lùn lùn béo béo đằng kia..
Ba mươi phút sau..
" Ninh gia... YY bị run tay... Người ta xúc động quá.."
Trên bàn ăn YY cầm đũa mà không biết nên hạ xuống đâu trước vẻ mặt nhăn nhó khiến Ninh Vũ cười đến vui vẻ.. Nhìn vẻ mặt YY khi thấy cô gắp đồ ăn vào chén mình.. cứ y như bị chia cách nhân duyên đau tê tâm phế liệt vậy..
" YY a em còn không ăn nữa tôi liền ăn hết đấy.."
" Ninh gia a.. cô hạ đũa lưu tình chút đi mà.. người ta là lần đầu gắp đồ ăn đấy.. phá hết tâm tình à.."
Cảm giác lần đầu ăn cơm phải cảm nhận thật kĩ không đúng sao?? Ninh gia cô thật không hiểu phong tình..YY bĩu môi gắp miếng sườn xào cho vào miệng..
" Ummm Ninh gia cô nấu ăn thế.. yêu cô chết mất.."
"....." Tôi thấy em yêu dĩa sườn xào thì có..
Ninh Vũ ăn một chút sau đó lấy laptop của nguyên chủ ra xem xét tình hình một chút.... Dù sao đi nữa cô phải kiếm tiền nuôi con heo nhà mình chứ.. Nhìn xem chiến đấu vẫn còn hăng hái lắm kìa..
" Tập đoàn Ân Trạch...."
" Ninh gia cô tìm tập đoàn đấy làm gì??"
" Kiếm tiền nuôi em chứ sao??"
Cô phải chuẩn bị tiền để cho YY ăn học cùng nộp học phí cho mình nữa.. Mặc dù nguyên chủ có đi làm thêm nhưng theo suy nghĩ của cô với mức độ ăn chơi vừa YY chắc chỉ như muối bỏ biển thôi..Em ấy là hệ thống táng gia bại sản mà.. không thấy vừa nãy vào nhà còn chê nghèo túng sao??
" Em mà cần Ninh gia nuôi à?? Người ta khác tự nuôi mình đuợc nhá.."
YY bĩu môi bất mãn... Tuy nó xuyên vào một Lolita nhưng nó vẫn kiếm đuợc tiền tự nuôi mình chứ bộ..
" Em á.. đứa trẻ ba tuổi ai muốn em làm việc..hay em muốn dùng hệ thống cướp ngân hàng.. nói trước rồi nhé... nếu bị phát hiện em cấm có đuợc lôi tôi làm đệm lưng đấy.. Tôi mới không muốn ăn cơm nhà nuớc.. ngủ có người canh đâu.."
"...." Ninh gia cô làm ơn