" Cậu bé này thật giống Mặc hồi nhỏ đấy.. "
Lý Minh Triết thật không thể không thốt lên rằng cậu bé này y như cùng một khuôn đúc ra với Ân Mặc vậy..
" Chắc là người giống người thôi.. thật khéo.. Ân tổng với Hiên Hiên thật có duyên nha.."
Tĩnh Ngọc giải thích khéo.. thật ra chính cô cũng không biết mặt người đàn ông buổi tối 5 năm về trước..
[ ting ] giá trị mắn 100, hoàn thành nhiệm vụ ẩn cha con gặp mặt..
Ninh Vũ vừa nghe thông báo mà suýt chút nghẹn miếng thịt... Nhìn sang YY với ánh mắt.. đây là đâu?? tôi là ai?? YY nhún vai.. người ta cũng đâu biết..
" Chúng ta cùng nâng ly đi.."
Ân Triết chủ động nâng ly.. cô cũng nâng nuớc ép cam của mình lên..
" Tiểu Vũ.. em như vậy là không được.. nào uống một ly chúc chúng ta ngày mai thuận lợi đem vị trí quán quân về cho Ân Trạch.."
" Tôi không uống đuợc rượu..."
Cô nói đều là thật. từ nhỏ thể chất của cô đã không uống đuợc rượu rồi.. nên cô chưa bao giờ đụng đến cả..
" Đúng đó chị.. dù sao cũng là ở nhà thôi chị cứ uống đi.."
YY Cũng bắt tay vào dụ dỗ..cô còn tưởng YY sẽ nói giúp chứ.. em định rào cây sung hả.. vì sắc mà quên bạn sao??
" Một ly lấy may mắn thôi..coi như em nhận lời chúc của mọi người.."
" Đuợc rồi.. Đuợc rồi..cạn ly.. chúc chúng ta lấy đuợc quán quân.."
Ninh Vũ uống cạn một ly.. cảm thấy không sao.. chẳng lẽ thân thể này lại uống đuợc rượu.. Tuy nhiên cô đã sai rồi.. chẳng qua là ngấm dần dần thôi.. gần cuối bữa ăn cô bắt đầu cảm thấy chóng mặt.. biết ngay mà.. thể nào cũng dính đòn..
" Tiểu Vũ em say rồi sao??"
" Còn nói..tại ai khởi sướng ra.. anh cả đấy..ôi đầu của tôi choáng quá.. đau đầu.. Ân Triết anh xong đời với tôi.."
Ai nấy trong phòng đều bị cô làm cho bật cười.. dáng vẻ khi say của cô lại khả ái đến vậy..
" Đuợc rồi đuợc rồi.. là lỗi của anh ngoan dìu em về phòng nghỉ nha .."
Anh thật không ngờ dáng vẻ của cô lại có thể dễ thương như vậy... bình thường thì giơ nanh múa vuốt.. còn bây giờ như con mèo nhỏ làm ngứa lòng người..
" Không về.. anh phải bị phạt..dám để tôi uống rượu..anh đi nhảy cóc đi.."
" Đuợc anh nhảy.. ngoan đi về phòng nghỉ rồi anh nhảy ha.."
" Anh nhảy đi nhảy đi.."
Hai người cứ một đường kẻ náo người ôm như thế đập vào mặt tất cả những con người ở lại một nùi cơm chó..
" Ôi tự tạo nghiệt không thể sống..cơm chó đập mặt.. Bội thực rồi.."
YY che mặt thở dài khiến ai nấy đều co quắp khóe miệng.. hai chị em nhà này đúng là cực phẩm..
" Có anh đây.. hay chúng ta cũng nấu cơm cho bọn họ ha.."
Hiên Hiên cũng học theo Ân Triết dang cánh tay mập mạp ôm lấy YY.. mọi người đen mặt triệt để.. tam quan sụp đổ ầm ầm.. thế giới của những chó độc thân không thể chứa đuợc nhiều cẩu lương như thế a..
" Anh nhảy đi.. nhảy cóc đi.. "
" Anh nhảy..ngoan nằm ngủ đi.. mai phải bay sang Milan rồi đấy.."
" Không.. không ngủ.. không muốn ngủ. chẳng buồn ngủ.. "
Ân Triết có chút hối hận..anh không ngờ cô uống một chén thôi mà đã như vậy rồi.. tuy nhiên lại rất khả ái.. má đỏ ửng.. hai mắt long lanh..
" Em còn không ngủ có tin anh ăn em luôn không??"
" Anh dám.. ưm.."
Ân Triết hôn cô.. nụ hôn đầu của anh... anh sẽ dành tặng cô.. Ân Triết hôn ngấu nghiến đến khi cô không thể thở đuợc nữa mới buông ra..
Bốp..
" Anh dám cắn tôi nữa.. muốn bắt nạt tôi à.."
Ninh Vũ lầm bầm rồi chìm vào giấc ngủ bỏ lại Ân Triết... tự đốt lửa thiêu mình.. anh cười nhạt.. đi vào nhà tắm dội nuớc lạnh..
[ Ting ] Giá trị hảo cảm + 5
Khi Ân Triết đi ra chỉ còn Ân Mặc