" Bẩm đại nhân vẫn chưa có tung tích của Mạnh bà ạ.."
Hắc Bạch vô thường cúi gằm mặt không dám ngẩng đầu.. diêm vương đại nhân thật sự rất đáng sợ. nhiệt độ nơi này chắc phải âm bao nhiêu độ rồi.. thật ra bọn họ ai cũng mong sẽ có tung tích của Ninh Vũ.. một thời gian dài ở chung bọn họ rất thích tính cách phóng khoáng của cô.. tình bằng hữu rất thân thiết tựa như anh em vậy..
" Lui xuống đi.. tiếp tục tìm cho ta..."
Nhạc Vu Thần phiền muộn xoa xoa thái dương.. hắn cứ ngỡ nàng sẽ đi đến nhân gian.. nhưng nào ngờ nàng lại biến mất giống như lần trước vô tung vô tích.. dù cho hắn có dùng bao nhiêu linh lực cũng không tìm đuợc nàng.. tuy nhiên như vậy có lẽ cũng tốt đi.. gần đây hắn cảm nhận đuợc phong ấn dưới đáy Vong Xuyên càng ngày càng yếu.. sẽ rất nhanh thôi yêu linh ngàn năm sẽ thoát ra ngoài làm loạn nhân gian..
" Huynh đừng lo lắng ta tin chắc nàng ấy sẽ không để bản thân chịu thiệt.."
" mong là vậy.. "
Mạc Duẫn ở bên cạnh đau lòng nhìn bằng hữu của mình lo toan bao nhiêu việc mà không giúp đuợc nhiều...Nhạc Vu Thần giờ đây rơi vào tình thế thân bất do kỷ.. hắn muốn bảo vệ người con gái hắn yêu.. nhưng trên vai còn gánh trọng trách bảo vệ tam giới..
" Còn về phần Tuyết Y kia huynh định giải quyết thế nào??"
Vừa nhắc đến cái tên ấy Nhạc Vu Thần liền cười lạnh.. hắn sẽ để nàng ta phải chịu cái giá xứng đáng..
_______________
Một không gian khác..
Vẫn dưới gốc cây bồ đề ấy.. có hai thiếu nữ lườu biếng nằm phơi nắng.. trên bàn nhỏ có rất nhiều quả chín mọng..vừa nhìn đã biết quả hiếm..
" Ninh gia ở nơi này thật sư vô cùng thoải mái.. nhưng mà cô không định về âm giới sao?? Nhạc Vu Thần còn chưa có công lược xong đâu đấy.... "
YY quay người nhìn Ninh gia nhà mình.. hai người cũng đi đuợc một tuần rồi.. mà chưa thấy Ninh gia có ý định quay về nữa..người ta suốt ruột a..
" Em đó.. hoàng thượng chưa lo thái giám đã phát hoảng hả??? không phải anh ta muốn chịu ngược sao?? tội gì chị đây không tác thành chứ.. với lại ở đây muốn chơi thì chơi.. muốn ăn thì ăn.. nói chung là không về .."
"....."
YY muốn hỏi rằng từ khi nào Ninh gia lại trở nên trẻ con như vậy chứ??
" Hai người đó.. không về cũng phải về cho tôi nhìn xem ở đây bị hai người phá hoại tàn tạ tới mức độ nào rồi hả??"
Bạch Diệp không biết từ nơi nào chui ra làm cô cùng YY giật hết cả mình.. lườm cho cái bản mặt vô lại kia một phát.. bọn cô mà phá hoại à.. theo cô thấy hắn chỉ là đang tìm cớ đuổi cô đi để đưa mấy cô em nào đó về chứ gì??
" Thật vậy sao?? Đuợc.. tôi đi... YY em cùng tôi dọn hết đống rượu trong thời gian qua tôi ủ vào không gian đi.."
Ninh Vũ phủi phủi tay áo định quay lưng đi.. thì bị níu lại.. Bạch Diệp khuôn mặt hết xanh lại đen..vô cùng đặc sắc..
" Đại tỷ của tôi ơi.. cô đừng tàn nhẫn vậy chứ.. người ta chỉ nói giỡn thôi.. đừng coi là thật ha.."
Bạch Diệp lau mồ hôi.. phải biết từ khi hắn uống rượu của Ninh Vũ ủ thì những rượu khác đâu có lọt vào mắt hắn nữa.. giờ đây mà không có rượu vậy những ngày tháng sau này của hắn phải làm sao a..
" Ai là đại tỷ của huynh.. tôi có già đến mức độ đó à.. nói đi có chuyện gì cần tôi trở về phải không??"
Ninh Vũ híp mắt khoanh tay nhìn Bạch Diệp diễn trò.. bình thường cô ăn uống chơi bời ở đây anh ta cũng không nói gì có khi còn hùa theo cô nữa.. vì vậy có lẽ là có chuyện gì cần cô giải quyết rồi..
" Là vầy.. hôm nay Nhạc Vu Thần thành thân.."
"Ừm.."
" Hắn thành thân với Tuyết Y đó.."
Bạch Diệp trợn mắt nhìn biểu cảm không liên quan gì tới mình của cô .. chỉ muốn cho cô một phát gõ vào đầu.. người ta thành thân rồi.. thì cô chả phải sẽ thành tiểu tam sao?? còn ung dung như vậy đuợc. tâm lý này là học từ đâu đây..
" Có làm sao đâu..tôi không ngại việc đập chậu cướp hoa.. không thấy hắn cố tình xua đuổi tôi sao?? tội gì tôi phải về.."
"...."
Bạch Diệp thật muốn tìm miếng đậu hũ về để tự tử.. rõ ràng biết rồi nhưng vẫn không về... ruốt cuộc Ninh Vũ là cái dạng đột biến gì mà khó nhằng đến vậy a..
" Vậy còn một tin nữa.. chính là Nhạc Vu Thần là lo cho cô sẽ bị yêu linh ngàn năm dưới đáy Vong Xuyên làm bị thương nên