Ninh Vũ trơ mắt nhìn Nhạc Triết Quân bước tới cạnh mình lại trơ mắt nhìn anh ta đem hộ lý đuổi về.. YY Thì che miệng cười khúc khích, Ninh gia nhà nó là đang bị công lược haha..
" Anh là đang đi hội nghị à.."
Nhạc Triết Quân nhướng mày.. trong đầu cô gái nhỏ này chứa cái gì thế không biết..
" Đi dạo."
" Với phong cách đóng thùng như này.."
Ninh Vũ quan sát anh ta từ trên xuống dưới.. rồi lại từ dưới lên trên. YY ở bên cạnh muốn che mặt trốn đi.. Ninh gia cô có thể đừng nhan khống đuợc không??
" Không ổn sao??"
Nhạc Triết Quân tự nhìn lại mình từ trên xuống dưới áo quần phẳng phiu, đúng mực tổng tài Nhạc thị. Có gì bất thường đâu ta, anh thấy rất ổn mà..
" Đuợc rồi. Đuợc rồi hai người đừng nói nữa YY muốn đi chơi.. không muốn đứng đây. "
YY nắm tay cô kéo đi trước bỏ lại Nhạc Triết Quân một mình ở đằng sau.. Dưới sân là một vườn hoa lớn theo phong cách châu âu.. Ninh Vũ thích thú ngắm nghía một vòng, cảm giác trở về thế giới của mình đúng là quá tốt..
Nhạc Triết Quân đứng từ xa nhìn cô gái nhỏ vui vẻ đùa nghịch, bỗng cảm thấy có một người vợ như vậy cũng rất tốt..Tuy nhiên anh lại chưa thể nào nhìn rõ con người cô..rất bí ẩn khiến anh lún vào từ khi nào cũng không biết nữa..
" Ninh gia khi nào cô khỏi bệnh thì dẫn em đi chơi đuợc không?? em muốn tìm hiểu rõ hơn thế giới của chị.."
YY kéo tay cô làm nũng. Biết ngay lại chiêu này mà..
" Đuợc đuợc.. tất cả đều chiều em có đuợc chưa??"
Ninh Vũ sủng nịch ngồi xuống sờ đầu YY..ai bảo cô có người em gái đáng yêu như vậy làm gì?? YY làm nũng cô không đỡ nổi..
" Hoan hô.. chỉ có Ninh gia thương em nhất.."
" Biết vậy thì tốt.."
Ninh Vũ nhéo mũi YY một cái rồi mới đi tiếp..
Bỗng nhiên phía ghế đá có tiếng la lớn cô vôi nhanh chân bước đến.. là một đôi vợ chồng già.. giờ đây bà lão đang hôn mê bất tỉnh còn ông lão thì lo lắng. Trong mắt ông ấy cô thấy sự thương tâm tuyệt vọng.. Vì là bệnh viện quân khu nên ở đây khá ít người bây giờ chỉ có mình cô và YY.
Ninh Vũ nhanh chóng sơ cứu cho lão phu nhân.. cũng may là trong lúc cô huấn luyện đã học qua cách sơ cứu..
" YY mau lấy điện thoại của chị gọi cấp cứu..nhanh.."
Nhạc Triết Quân chạy đến đã thấy cô xử lý gần như ổn thỏa tất cả.. gặp nguy không loạn.. Ruốt cuộc cô gái nhỏ này đã trải qua những gì??
" Bộ trưởng ông cứ an tâm đội cấp cứu sắp đến rồi.. lão phu nhân sẽ không sao đâu.."
Thì ra ông lão trước mặt chính là bộ trưởng đã về hưu.. vì phu nhân bị bệnh nên mới chuyển vào bệnh viện quân khu ở để tiện chăm sóc..
" Ổn rồi.. Ngài đừng lo lắng nữa ha.."
Ninh Vũ ngẩng đầu thông báo cho ngài bộ trưởng một tiếng để ông bớt lo lắng..
Tuy nhiên ông ấy lại kích động nhìn thẳng vào cô mà gọi A Nguyệt.. không lẽ cô giống người đó đến vậy..
" Ông ơi ông nhận nhầm người rồi phải không?? con tên là Ninh Vũ.."
" Ta xin lỗi.. là ta nhận nhầm.."
Mạc Vệ bình tĩnh lại một chút, là ông quá nhớ con gái mình rồi.. đứa bé này rất giống A Nguyệt tuy nhiên tuổi tác chênh lệch quá nhiều hơn nữa nhìn kỹ thì khí chất lại khác hoàn toàn..
Rất nhanh đội ngũ cấp cứu đã chạy tới.. lão phu nhân đuợc đưa lên giường đẩy nhanh chóng vào phòng cấp