Lãnh Cơ Uyển ngẩn ra, tức khắc cả người nổi lên một tầng da gà, nếu biết hắn có bệnh trước kia nàng nhất định sẽ không giúp hắn một tay.
“Thả ta ra, mặc dù không phải đối thủ của ngươi nhưng ta cũng có thể khiến ngươi không được dễ chịu.
”
Lời này của Lãnh Cơ Uyển không phải nói ngoa, thật sự đánh lên cho dù có thua nàng cũng có thể bỏ chạy, hơn nữa nàng còn có sư phụ.
An Tử Phong nghe vậy, sắc mặt không hề biến hóa, ánh mắt một mực rơi trên người Lãnh Cơ Uyển.
Thật lâu sau, cánh tay đè chặt lên người nàng, ngón tay thon dài như ngọc xoa nhẹ khuôn mặt, hơi hơi cúi đầu để sát vào tai, nhìn chằm chằm ánh mắt của nàng, hạ giọng tràn ngập từ tính nói: “Không vội, có dễ chịu hay không chúng ta cởi sạch y phục chậm rãi thử là được.
”
Tiếng nói vừa dứt, trên mặt nam nhân ngoài xe ngựa lộ rõ vẻ kinh sợ, hiển nhiên không tin lời này cư nhiên xuất phát từ chủ tử của mình.
“Ngươi! Vô sỉ!”
Lãnh Cơ Uyển tức giận trừng mắt nhìn hắn, cả người dùng sức thoát khỏi cánh tay của hắn, mắt thấy mình sắp thành công, nàng không chút do dự vung lên cánh tay hướng thẳng về phía nam nhân bạch y.
Một đòn vừa ra Lãnh Cơ Uyển đã mang theo bảy thành lực đạo, nhưng còn chưa rơi trên người của hắn, An Tử Phong thuận tay kéo nàng một cái, lập tức một quyền rơi vào hư không.
Còn không để Lãnh Cơ Uyển kịp phản ứng, An Tử Phong bàn tay nắm bả vai nàng đột nhiên dùng sức, thân thể nàng không chịu khống chế hướng tới hắn ngã xuống, bị hắn đặt dưới người đè chặt lên thân của nàng, còn không quên kéo xuống màn xe ngựa.
Đám người bên ngoài đồng thời quay mặt nhìn nhau, sau đó không hẹn cùng hướng ra phía ngoài đi xa hơn mười bước, chia thành tám hướng vây quanh xe ngựa.
“Vội vàng như vậy? Là không nhịn được sao?” An Tử Phong cúi đầu nhìn nàng.
Giãy giụa không được mà mắng chửi cũng không xong, Lãnh Cơ Uyển hạ mí mắt, không có lên tiếng mà quay mặt sang một bên, ý tứ không muốn cùng hắn nói chuyện, đối với người như hắn tốt nhất vẫn không nên phản kháng nếu không chỉ càng làm hắn nổi lên thú tính.
Tuy nhiên nàng còn đánh giá thấp nam nhân này.
An Tử Phong thấy nàng bày bộ dáng lạnh nhạt, hứng thú trong mắt không hề giảm đi, khẽ nhếch môi, một bàn tay đặt lên đai lưng, hơi dùng sức một chút liền đem đai lưng của nàng mở ra, khiến y phục phân tán.
Lãnh Cơ Uyển thấy thế, trong lòng thấp giọng nguyền rủa một tiếng, âm thầm cắn chặt răng.
Tiết trời còn lạnh, nàng ngay cả ba lớp đều xuyên qua, chẳng qua bị người mở ra đai lưng mà thôi, bên trong còn có một lớp áo mỏng, thậm chí còn có áo yếm, nam nhân này muốn nhìn cũng nhìn không tới cái gì!
Bất quá lời nói tuy là thế, nhưng trong lòng vẫn thập phần khó chịu!
An Tử Phong nhìn xem nữ tử trước mặt, bị chính mình mở ra đai lưng, lúc này ánh mắt của nàng tràn ngập lửa giận, không biết vì cái gì, bộ dáng này của nàng lại khiến cho