"Ngươi cũng nói rằng ta không có năng lực.
Vậy mà các ngươi lại phải trông chờ vào một kẻ không năng lực như ta, thiếu đi ta các ngươi liền thất bại phải không? Như vậy thì ta nên gọi các ngươi là gì đây? Lũ vô dụng được không?"
Jones bị Thập Nhất nói đến đỏ bừng mặt mày, hắn ta không thể ngờ Alice bình thường trầm mặc ít nói nay lại đột nhiên cãi lý sành sỏi đến như vậy.
Không chỉ hắn mà rất nhiều thành viên khác đều đang tròn mắt nhìn cô.
"Alice, ngươi đừng có quá đáng!"
Wow… vẻ mặt đó là hắn đang định đổi vai người bị hại đấy à?
"Hai người đủ rồi." Nam chính Henry ở vị trí chủ tọa lên tiếng cắt đứt tranh cãi.
Hắn nhìn thoáng qua Thập Nhất một chút, rồi hướng về phía Jone: "Hôm qua là ngày nghỉ của Alice sao?"
Tên Jones này không có cách nào khác là gật đầu: "Nhưng cô ta thật sự đã rời khỏi vị trí mà không thông báo với tôi."
"Vậy thì trách nhiệm của lần thất bại này không thể do cô ấy chịu được, Jones, anh là đội trưởng."
Bốn chữ "anh là đội trưởng" đã cho thấy quyết định của Henry.
Tuy nhiên, hắn cũng không vừa ý với hành động của Thập Nhất chút nào.
Hắn lên tiếng nhắc nhở cô: "Alice, dù là ngày nghỉ thì việc cô rời khỏi vị trí mà không có thông báo là hành vi vô trách nhiệm.
Đây là lần đầu tiên, cũng là lần duy nhất ta sẽ bỏ qua cho cô."
Nam chính Henry này có tướng mạo vô cùng anh tuấn, hắn đặc biệt nổi bật với mái tóc vàng rực như lửa của mình.
Nói thật là nhìn từng người một thì có đẹp đó, nhưng bây giờ nhìn một dàn màu sắc rực rỡ thế này, Thập Nhất thật muốn chọt đui luôn con mắt.
Cô rất không hiểu nổi vị tác giả có thẩm mỹ thế nào mà lại có thể xây dựng nhân vật như cái vườn hoa hỗn tạp thế này?
Thập Nhất cũng chỉ tự cảm thán một mình mà không để cho hệ thống nghe thấy, con hàng này đặc biệt không thích nghe cô chê bai tác giả, cũng không biết nó có họ hàng thân thích gì với người ta không nữa.
Khi Thập Nhất còn đang bận rộn ngắm nhìn vườn hoa đủ sắc thì nam chính Henry lại một lần nữa nhắc đến tên cô.
"Alice, cô có nghe ta nói gì không?"
"Có thể nhắc lại lần nữa không?"
Thái độ khác lạ của cô làm nam chính thấy khó hiểu nhưng vẫn lên tiếng nhắc lại: "Ta nói từ hôm nay cô sẽ được thuyên chuyển sang đội của ta."
Sư đoàn anh hùng này được chia thành nhiều nhóm nhỏ, mỗi một nhóm sẽ do một người đội trưởng quản lý.
Và tất nhiên đội do chính thủ lĩnh quản lý trực tiếp là đội chỉ bao gồm những thành viên có siêu năng lực hùng mạnh nhất sư đoàn.
Và một người được cho là kém cỏi nhất như Alice lại đột nhiên được gia nhập một cách dễ dàng như vậy khiến cho những người xung quanh đều đang nhìn cô bằng đôi mắt hình viên đạn.
Henry chỉ đang thông báo việc này với mọi người, chứ không phải hỏi ý kiến của cô.
Sau khi tất cả thành viên đã rời đi, cô được nam chính gọi ở lại.
"Thầy Dixon đã nhờ ta chuyển cô vào đội của mình.
Với tư cách là học trò của ông ấy, ta nhất định sẽ chiếu cố cô trong khả năng có thể, tuy nhiên ta cũng hy vọng cô sẽ không gây ra phiền phức gì với các thành viên khác.
Cô hiểu chứ?"
Hóa ra là cha của Alice đã làm điều này, trong nguyên tác đúng là mối quan hệ của Albert với Henry rất tốt.
Nhưng có cần đem cô đến bên cạnh hắn như vậy không? Con gái ông thật ra rất muốn tránh xa tên nam chính này đấy!
Nhìn thấy Alice chỉ đứng trầm ngâm, Henry lên tiếng hỏi lại mới nhận được cái ừ hử từ cô.
"Bây giờ thì đi theo ta, ta sẽ giới thiệu cô với những thành viên khác."
Mỗi một tổ đội ở đây đều có một căn phòng hoạt động riêng biệt, nhưng sân tập kỹ năng thì mọi người đều có thể giáp mặt nhau.
Lúc nhìn thấy cô đi sau lưng thủ lĩnh Henry, đám thành viên tổ đội cũ đều liếc Alice đến muốn rớt cả con mắt.
Còn đám thành viên trong đội của nam chính thì chỉ nhìn cô qua loa một cái rồi thôi, chẳng có lấy một người mở miệng chào hỏi cô, ngoại trừ cô gái với mái tóc đen dài đang tươi cười trước mặt.
"Xin chào, tôi là Julia.
Chào mừng cô gia nhập cùng với chúng tôi."
Thập Nhất đưa mắt đánh giá nữ chính giả xuyên không từ trên xuống dưới.
Gương mặt xinh đẹp quyến rũ, vòng eo thon nhỏ, dáng người cao ráo mảnh mai nhưng không kém phần săn chắc, ừm… bộ ngực đó hẳn là cúp D đấy nhỉ?
Lại nhìn xuống sân bay phẳng lì