"Không được.
Leon, đây không phải sân chơi tìm bạn của cậu đâu." Lời đề nghị của Leon nhanh chóng bị Henry từ chối.
Nam chính dùng thái độ nghiêm túc và cứng rắn nhất của một thủ lĩnh để nói với hắn: "Cậu còn quá thiếu kinh nghiệm.
Phương án dự phòng này sẽ phải trực tiếp đến gần quái thú, việc nguy hiểm này vẫn nên để thủ lĩnh là ta làm.
Cậu chỉ cần nghe theo sự sắp xếp của ta thôi.
Nếu không muốn, cậu có thể trực tiếp ra về và rời khỏi sư đoàn."
Thiếu kinh nghiêm? Thập Nhất nghĩ nếu Henry biết thân phận thật sự của Leon thì hắn chẳng nói nổi câu này ra đâu.
Nhưng ít nhất nhờ vậy mà Leon đã không còn ý kiến ý cò gì nữa.
Chỉ có điều nhìn ánh mắt kỳ lạ kia của boss phản diện, Thập Nhất đoán hắn nhất định sẽ lại gây ra chuyện phiền phức cho mà xem.
Ngay sau đó mọi người bắt đầu di chuyển đến vị trí tấn công của mình.
Theo kế hoạch của nam chính, hắn cùng với một đám người thu hút sự chú ý khiến quái thú chạy về phía Nam.
Việc của bọn họ là vừa chạy vừa tránh khỏi những vuốt sắc dài cả mét của nó.
Trong quá trình chạy, Henry nói rõ hơn về kế hoạch mà hắn sẽ định làm với Thập Nhất.
"Alice, cô có làm được không?"
"Không được."
Thập Nhất thẳng thừng đáp, bây giờ hắn mới hỏi câu này có phải hơi muộn rồi không hả?
"Ta biết khả năng phản xạ của cô vô cùng tốt.
Cô chắc chắn làm được."
Tên nam chính này tai lảng phải không? Cô đã nói là không làm được mà.
Thập Nhất chỉ tập trung vào việc chạy và trách khỏi móng vuốt, cô cũng không biết ở hướng của Julia và Leon thế nào rồi.
Nhưng cô đoán cái tên phản diện này sẽ chẳng làm việc thừa hơi như đi bảo vệ Julia theo phân phó của Henry đâu.
Hình như Julia đã bắt đầu tấn công vào gáy của quái thú, bởi vì phía sau vang lên tiếng gầm rất lớn của nó, còn Gravi và Oran thì bị ném bay xuống đất.
Các thành viên khác đã nhanh chóng đỡ lấy bọn họ để tránh khỏi bàn chân khổng lồ của quái thú đạp phải.
Ngay lúc này, Henry hét lớn về phía cô.
Thập Nhất và hắn cùng lúc bật nhảy lên móng vuốt, nắm vào những sợi lông trên người nó mà leo lên thoăn thoắt.
Con quái thú không ngừng dùng tay đập vào vị trí của bọn họ.
Nhưng những đòn đánh của nó đều chỉ tự làm tổn hại chính mình.
Cả Henry và Thập Nhất đểu có thể tránh thoát một cách linh hoạt.
Bọn họ rất nhanh đã leo lên phần vai.
Ngay lúc ấy, con quái thú ngã người ra, mục đích chính là muốn làm rớt con người đang đu bám, nhưng cả hai đều nắm rất chặt.
Bọn họ tiếp tục di chuyển lên mặt quái thú, dùng tốc độ nhanh nhất đồng loạt đâm vào hai mắt của nó.
"Grao…"
Tiếng gào đau đớn của quái thú vang vọng khắp khu rừng.
Ngay lúc nó mất đi tầm nhìn, toàn bộ thành viên đồng loạt dùng năng lực tấn công.
Nhưng những đòn chém ấy vẫn chưa đủ để giết quái thú.
Nó trở nên điên cuồng và lăn lộn trên mặt đất.
Để tránh bị nó đè bẹp, Thập Nhất và Henry không có cách nào khác là tránh xa khỏi thân người quái thú.
Thập Nhất vừa nhảy xuống, đã phát hiện mình rơi vào vòng tay của một ai đó.
Là Leon đang đỡ phía sau cô với nụ cười quen thuộc.
"Chị gái tảo biển.
Tên thủ lĩnh đó thật kém, đến giết một quái thú cũng làm không xong.
Chị xem ta nha."
Leon không đợi Thập Nhất phản ứng, đã một mình chạy về phía quái thú, hành động của hắn làm Henry nhìn thấy phải hoảng hốt: "Leon! Đừng tiến đến gần nó."
Nhưng mà hắn ta không hề dừng lại bước chân của mình.
Trong khi đó Thập Nhất vẫn đang đứng một chỗ nhìn thân ảnh Leon tấn công quái thú.
Những cú đánh ấy không xi nhê đối với lớp da cứng như đá của nó, mà chỉ càng làm cho con quái thú thêm phần nổi giận.
Ngay khi con quái thú đứng dậy và đối diện trực tiếp với Leon, thì hắn ta lại đột nhiên quay đầu chạy trốn, đã vậy còn cố tình chạy đến chỗ có Henry đang đứng.
Rồi… Chắc chắn là tên này đã ghim mấy lời nói của nam chính và đang cố tình trả đũa đây mà.
Sau khi làm việc xấu xong, Leon lại lén lút chuồn êm một cách lặng lẽ về bên cạnh Thập Nhất.
Nhìn Henry và đám thành viên cật lực chiến đấu với quái thú, cậu thiếu niên nở nụ cười tươi rói.
"Còn tưởng ngươi một mình xông lên giết nó cho ta xem, cuối cùng lại chỉ làm việc này?"
"Ta muốn cùng chị hợp sức giết nó cơ.
Ta đã nói muốn làm nhiệm vụ cùng chị mà.
Là tên thủ lĩnh đầu phân đó không chịu nghe lời, nên phải cho hắn chút bài học."
Nhưng chẳng được mấy chốc, phương hướng tấn công của quái thú lại đang dần chuyển sang vị trị đứng của Thập Nhất và Leon.
"Nào, bây giờ ta sẽ giữ nó lại.
Tên Henry vô dụng đó không thể nhưng chị thì có thể chém đứt cổ nó mà đúng không? Ta sẽ lên trước."
Leon chạy lên, vượt qua móng sắc của quái thú, một đạp thẳng tiến vào chân nó.
Con quái thú khổng lồ là vậy nhưng lại bị cú đạp của hắn làm cho ngã sấp mặt, cú đạp ấy phải mạnh mẽ đến nhường nào đây?
Ngay lúc quái thú lăn về phía Leon, hắn dùng hai tay của mình, cản lại thân người khổng lồ to lớn.
Sức mạnh của cậu làm tất cả mọi người ở đó phải há hốc kinh ngạc.
Nhưng việc hắn làm chỉ đơn giản là dừng lại di chuyển của nó thôi.
Khi Thập Nhất vẫn đang đứng bất động thì Henry đã nhanh chóng xông lên trước, mục tiêu chính là phần gáy, nhưng đường chém của hắn vẫn