Sau khi giải quyết xong quái thú, xác của những thành viên đã chết vì nhiệm vụ được tập hợp lại.
Nghi thức tiễn biệt tại chỗ nhanh chóng được thực hiện.
Các thành viên đồng loạt đặt tay lên ngực trái và cúi đầu thật thấp, hành động này thể hiện cho sự trân trọng và thành kính về sự hy sinh của các đồng đội không may mắn.
Dù chuyện này vẫn thường xuyên xảy ra nhưng gương mặt ai nấy đều đặc biệt buồn bã, thậm chí còn có tiếng khóc nho nhỏ của một cô gái vang lên.
Thập Nhất cũng đang trong tư thế như những người khác, chỉ là trong lòng cô lại chẳng có thứ cảm xúc giống bọn họ.
Cô khẽ liếc nhìn người đang đứng bên cạnh, đôi mắt của hắn vẫn rất sáng ngời.
Có lẽ ở đây, Leon là người duy nhất tồi tệ giống hệt cô.
Nhưng chính bởi vì vậy mà Thập Nhất có chút suy ngẫm… Hắn trong thế giới này đặc biệt rất khác lạ… Sự khác biệt này là do hắn đang ở trong nhân vật phản diện hay đây mới chính là con người thật sự của hắn?
Chàng trai đột nhiên ngoảnh đầu lại, trong ánh mắt của cô, hắn cười tươi một cái.
Dưới ánh nắng, nụ cười của hắn có chút thật chói mắt.
Nụ cười ấy rất giống với tên ngốc nào đó mà cô đã từng biết, nhưng bản chất thì hoàn toàn khác nhau.
"Đừng có cười như thằng điên nữa." Hắn không biết tình huống bây giờ hay sao mà còn cười tươi đến vậy.
Nghi lễ tạm biệt cuối cùng cũng kết thúc, ít nhất thì nụ cười của Leon đã không bị người khác bắt gặp.
Thành viên bị thương được đưa về dinh thự chữa trị, còn xác thành viên đã mất cũng sẽ được đem về kinh đô để mai táng.
Lúc nhìn thấy sư đoàn anh hùng trở về, gương mặt của phiên hầu tước Phara có vẻ khá kinh ngạc và có cả sự bối rối.
Làm sao mà không bối rối cho được khi ông ta vốn nghĩ rằng bọn họ đều sẽ sớm chết dưới móng vuốt của quái thú khổng lồ ấy.
Trong cốt truyện, phiên hầu tước này đã phản bội đế quốc Amanda, bị lợi ích của địch quốc mua chuộc, cũng chính là lãnh thổ giáp ranh, Lagas của Leon.
Julia là người vô tình phát hiện ra việc Phara có một đội quân bí mật, trông hành xử, cách ăn mặc của bọn họ không hề giống với người dân của đế quốc Amanda.
Sau khi nói ra chuyện này với nam chính Henry, bọn họ đã cùng nhau âm thầm điều tra và ngăn chặn thành công hành vi muốn độc chết tất cả thành viên của phiên hầu tước.
Julia lập công lớn, cũng giành được sự tín nhiệm của sư đoàn.
Công việc của Thập Nhất là phải ngăn chặn hào quang nữ chính của Julia, đồng thời còn phải trả thù cho nguyên chủ Alice.
Nên bây giờ chính là lúc thích hợp nhất.
Ừm, cũng nên trả đũa cho cú đấm lần đó mà cô phải lãnh rồi nhỉ?
Buổi tối hôm ấy, khi Thập Nhất đang trên đường đi làm chút việc riêng thì trông thấy một bóng người lén lút, thập thò vào phòng bếp.
Bóng dáng đó còn ai khác ngoài nữ chính giả Julia.
Thập Nhất đứng một góc theo dõi hành vi đáng ngờ của cô ta.
Sau khi Julia rời đi, cô mới bước vào xem xét mấy bịch thuốc mà cô ta đã động vào.
Liếc sơ qua một cái, cô lặng lẽ đặt chúng trở về chỗ cũ.
Nhưng vừa quay ra đã trông thấy Leon đang đứng ở cửa nhìn mình.
"Chị gái tảo biển, sẽ không phải chị định độc chết đám thành viên đáng ghét đó chứ?"
"Ngươi đang tự nói ý định của mình đấy."
"Chị nói gì vậy? Ta nào có ác độc như vậy."
Thập Nhất nắm rõ cốt truyện mới không thèm đi tranh cãi với tên mặt người dạ