Bách Lâm cho rằng chỉ cần ngủ với Lãm Đồ Hinh thì nàng ta sẽ buộc phải trở thành thê tử của mình, và lời nói dối với phụ thân hắn cũng sẽ trở thành sự thật.
Lại không biết rằng thiếu nữ mà hắn đang có ý đồ nào phải Lãm Đồ Hinh dễ bị ức hiếp kia.
Nhìn con heo như bị chọc tiết kêu la inh ỏi, Thập Nhất quyết trí đạp hắn một phát cho bất tỉnh luôn.
Cô bây giờ phải kiếm chỗ để loại bỏ thứ xuân dược trong người ra trước đã.
Thập Nhất vừa định nhấc bước chân thì một thân ảnh đã xuất hiện trước mặt.
Cô biết ngay là hung thủ sẽ sớm tìm đến thôi, hắn bỏ thuốc này mà không đến nhanh thì để người khác hưởng mất.
"Ngư chưởng môn.
Ngài đúng là gì cũng dám làm nhỉ?"
Người nam nhân nhìn xuống thân hình ai đó ở trên mặt đất, trong không khí tỏa ra một mùi máu tươi.
Môi hắn khẽ câu lên: "Còn không phải bởi vì nàng quá thu hút sao?"
Ngày hôm nay, nhìn thấy sự xuất sắc của thiếu nữ trước mặt này, hắn lại càng thêm yêu thích nàng hơn.
Trong giây phút ấy, hắn đã ngỏ ý cầu thân với Bách chưởng môn của Nhẫn tông nhưng lại bị từ chối rất nhanh chóng.
"Ông ta nói nàng còn nhỏ, chưa nghĩ đến chuyện này, nhưng hóa ra nào có phải.
Là ông ta đang muốn giữ nàng cho nhi tử của lão đấy chứ.
Nhưng mà..
" Ánh mắt hắn lại liếc xuống người đang nằm trên đất, "Nàng cũng đâu thích hắn đúng không?"
Thập Nhất nắm bàn tay thành nắm đấm, không cần nhiều chuyện với hắn nữa.
Càng kéo dài thời gian, thứ trong người cô sẽ càng hoành hành.
Lúc Ngư chưởng môn bị đè đầu xuống đất thì mới hiểu ra lý do tại sao nàng ta không sử dụng pháp thuật trong cả cuộc đại hội tỷ thí kia.
Hắn đã sai lầm khi cho rằng nàng đã bị trúng thuốc thì sẽ không sử dụng được linh lực.
Bây giờ người không thể sử dụng là chính hắn thì đúng hơn.
"Lãm Đồ Hinh, ta là chưởng môn của Hoàng Nhân tông, nếu nàng giết ta ở Nhẫn tông thì hai tông môn chắc chắn sẽ xảy ra xung đột."
"No no, ta chưa bao giờ có ý định giết ngươi cả."
Thập Nhất lục tìm trên người hắn, quả nhiên là thứ thuốc kia vẫn còn đây.
Khi cô chuẩn bị dùng nó thì phía sau vang lên âm thanh của người mới đến: "Ngươi đang làm gì?"
Hành động của Thập Nhất vẫn không dừng lại, cô trực tiếp đổ hết lọ thuốc nước vào miệng tên chưởng môn.
Chỉ ngửi thôi mà đã có phản ứng vậy thì uống chắc sẽ càng hiệu quả hơn nhỉ?
Xong việc cô mới xoay người nhìn người vừa đến, hắn vậy mà không hề có ý định ngăn cản hành vi của cô.
"Sư phụ, cho bọn chúng một cái kết giới được không? Là kiểu kết giới mà người khác không thể nhìn thấy ấy."
Nguyên Nhạc có thể ngửi thấy mùi nồng nàn đang bay trong không khí là Đỉnh Xuân.
Thứ xuân dược buộc người ta phải làm chuyện thân mật giữa nam nữ trong vòng một canh giờ nếu không nhất định sẽ chết rất thảm.
Mũi hắn ngay lập tức nín thở, đi tới kéo người thiếu nữ lên: "Thứ này không thể ngửi."
Nhưng khi nhìn thấy gương mặt đã đỏ ửng của nàng thì Nguyên Nhạc mới biết mình đến muộn rồi.
"Ngươi… trúng thuốc rồi?"
"Đúng vậy, là hai tên này hãm hại ta.
Bây giờ sư phụ có thể giúp ta tạo kết giới cho bọn hắn không?"
Nguyên Nhạc lập tức kết ấn tay, rồi vội vàng đem theo thiếu nữ ngự kiếm bay đi.
Ở trên không trung nhìn xuống, Thập Nhất không thể trông thấy bóng dáng hai người kia thì mới an tâm ngã vào lòng nam nhân bên cạnh.
Được rồi, bây giờ chỉ cần loại bỏ thứ trong cơ thể cô nữa là xong.
Thập Nhất nhắm mắt lại, chuẩn bị thực hiện thì nghe thấy âm thanh lo lắng vang lên bên cạnh: "Ngươi… Ngươi cảm thấy thế nào? Yên tâm ta sẽ giúp ngươi lấy nó ra."
Thập Nhất lần nữa mở mắt, nhìn sườn mặt góc cạnh của Nguyên Nhạc: "Sư phụ.
Linh lực của người không thể vào trong cơ thể ta.
Vậy người định giúp ta bằng cách nào?"
Bàn tay Nguyên Nhạc đang nắm tay cô càng thêm chặt: "Sẽ có cách.
Ta sẽ không để ngươi chết."
"Nếu vậy thì sư phụ phải song tu với ta đấy."
Thập Nhất có thể cảm nhận được bàn tay hắn hơi run lên một chút.
Ánh mắt cũng trở nên hoảng hốt và hoang mang, hắn không trả lời chỉ cứ vậy nhìn chăm chăm về phía trước.
Thân hình thiếu nữ đột nhiên lung lay như sắp ngã xuống, Nguyên Nhạc hoảng hốt đưa tay ôm chặt lấy.
Thân thể mềm oặt của nàng giống như không còn chút sức lực nào nữa.
Nguyên Nhạc bế xốc Thập Nhất lên, vừa lúc bọn họ trở về Nhạc Tịnh Phong.
Sau khi đặt nàng ngồi xuống giường, hắn lập tức