Ào… Vừa bước sang thế giới tiếp theo, Thập Nhất đã nhận ngay một xô nước lạnh tạt thẳng vào mặt.
Cảm giác đau đầu vì tác dụng phụ của truyền tống cũng lập tức bị nước lạnh cuốn đi.
Một nam thanh niên đứng phía trước, trên tay vẫn đang cầm "hung khí" là một chậu nhựa.
Đôi mắt hắn nhìn Thập Nhất mang theo kiêu ngạo và ra lệnh.
"Còn không mau dậy đi học? Muốn tôi tốn bao nhiêu thời gian với chị nữa?"
Thập Nhất vẫn chưa nắm rõ tình hình hiện tại, nhưng vừa tới đã được chào đón bằng một xô nước như vậy thì không thể không đáp lễ rồi.
Nhìn thấy người nằm trên giường đã chịu động đậy thì tên hung thủ cũng lập tức xoay người bỏ chạy ra cửa.
Giống như biết trước về việc cô sẽ động thủ vậy.
Hừ! Chạy cũng nhanh lắm!
Bụp… Thập Nhất một cước đạp thẳng vào mông người đang chạy, khiến hắn đập thẳng mặt xuống sàn nhà.
Lúc thiếu niên quay đầu nhìn cô, trên mặt đã có thêm hai hàng máu mũi: "Chị… Chị dám đánh tôi? Chị muốn chết hả? Chị-"
Sầm…
Cánh cửa phòng đóng sầm lại trước khi hắn kịp nói xong câu đe dọa.
Thập Nhất mặc kệ tiếng đập cửa ở bên ngoài, ngồi khoanh chân trên giường tiếp thu cốt truyện.
Đây là một thế thế giới hiện đại xoay quanh tình yêu thanh xuân vườn trường của hai nhân vật chính đang học cấp ba.
Nữ chính Vu Tiểu Ân là một cô gái thiện lương, chăm chỉ, có gia cảnh nghèo khó nhưng luôn biết phấn đấu, vươn lên, là nhân vật kiểu mẫu của những bộ tiểu thuyết ngôn tình.
Và tất nhiên đi kèm với nữ chính đó là một đại thiếu gia bị tính tình tốt đẹp ấy khuất phục.
Câu chuyện yêu đương của hai người đều ổn cho đến khi nam phụ Mạc Lâm vì không dành được tình cảm của nữ chính Vu Tiểu Ân mà hắc hóa.
Làm ra vô số chuyện khiến nam nữ chính phải chia xa, thậm chí là giết chết nam chính, cầm tù nữ chính.
Mạc Lâm không hành hạ thân xác Vu Tiểu Ân mà biến cô thành con chim trong lồng, để cô ở bên cạnh hắn như một món đồ trang trí.
Mãi sau này nữ chính có cơ hội trốn thoát, đã dùng một dao đâm chết Mạc Lâm.
Cô được trở về với tự do nhưng người cô yêu đã không còn, xung quanh thì luôn không ngừng bàn tán, chế nhạo về việc cô bị một người đàn ông nuôi nhốt suốt năm năm, thân thể không biết đã dơ bẩn đến chừng nào.
Cho dù Vu Tiểu Ân luôn miệng khẳng định mình còn trong sạch thì trước mặt người ta nhìn cô bằng ánh mắt thương hại, sau lưng lại đi xầm xì không tin.
Áp lực cả tinh thần và thể xác khiến cô không thể vượt qua và quyết định tự tử.
Thế giới này chính là vì oán hận của nữ chính mà sụp đổ.
Thập Nhất tiếp thu xong cốt truyện thì mở mắt ra, trong đôi mắt cô hiện lên một tia nghi hoặc.
Cô vẫn luôn cảm thấy có gì đó khác lạ trong những thế giới nhiệm vụ mình trải qua, nhưng lại chưa thể nhận ra điều đó là gì.
Cô âm thầm hỏi hệ thống:
[Nếu như ai cũng cứ oán hận là thế giới sụp đổ thì làm gì có thế giới nào nguyên vẹn mà sống được?]
[Ký chủ.
Đây là thế giới tiểu thuyết, Vu Tiểu Ân là nữ chính, là tâm điểm mà thế giới này xoay quanh.
Cô không thể so sánh với những thế giới ngoài kia được?]
Ngoài kia? Đôi mắt Thập Nhất lóe sáng, giống như vừa nắm bắt được điều gì đó.
Cô không nói chuyện với Đại Thần nữa mà bắt đầu rời giường đi vào nhà vệ sinh.
Nhìn mái tóc tém trong gương liền biết thân thể này là một cô gái có cá tính mạnh.
La Kỳ Kỳ, vị hôn thê được hứa hôn từ khi còn chưa lọt lòng của nam chính kiêm chị gái nam phụ hắc hóa, chính là thân phận "éo le" lần này của Thập Nhất.
Như vậy, cái người mà cô vừa mới đạp