Vì tâm nguyện của La Kỳ Kỳ mà Thập Nhất phải bỏ ra rất nhiều kiên nhẫn với tên Vương Gia Hải.
Cô thường xuyên gặp mặt hắn vào buổi tối, luôn chọn những địa điểm sang trọng và đắt tiền nhất, cũng cho hắn thấy việc cô sẵn sàng móc hầu bao như thế nào.
Nhưng tên Vương Gia Hải này có vẻ cao tay hơn cô nghĩ nhiều vì đến bây giờ hắn vẫn chưa thật sự bị chìm đắm vào việc tiêu tiền.
"Kỳ Kỳ à.
Chiếc áo này quá đắt rồi.
Tôi không thích nó đâu."
Hồi nãy trong lúc đi ăn, tên Vương Gia Hải này có hành vi muốn động chạm vào người cô nên Thập Nhất đã "vô tình" cho áo hắn lãnh nguyên cốc cà phê.
Vì vậy nên bây giờ phải dẫn hắn đi mua một chiếc áo mới.
Vương Gia Hải có vẻ rất biết điều khi chỉ chọn một chiếc áo không quá mắc tiền so với áo cũ của mình.
"Mua áo xong rồi, tôi mời cậu đi xem phim được không?"
"Tôi không thích xem phim." Thập Nhất tất nhiên từ chối, ai mà biết được tên này tính làm gì trong không gian tối ấy.
Cô sợ mình sẽ không nhịn được mà đấm hắn mất.
Vương Gia Hải nhìn chằm chằm cô: "Hừm… La Kỳ Kỳ, cậu thật sự rất khó hiểu đấy."
"Khó hiểu gì?"
"Ở trường cậu tỏ ra vô cùng xa lạ với tôi, nhưng lại không từ chối lời hẹn bên ngoài.
Cùng tôi đi chơi nhưng thái độ chẳng thích thú hay vui vẻ gì."
"Vậy thì sao? Cậu sẽ không rủ rê tôi nữa à?"
Vương Gia Hải cười: "Không.
Điều đó càng khiến tôi muốn đi cùng cậu nhiều hơn.
Cậu rất thú vị."
Thập Nhất xoay người đi trước, cô có thú vị đến mấy thì cũng không thú vị bằng thân phận đại tiểu thư La Thị.
"Đi thôi.
Hôm nay dẫn cậu đến một nơi đặc biệt."
Nơi đặc biệt mà Thập Nhất nói là một trong những câu lạc bộ ăn chơi đắt đỏ.
Ngoại trừ Vương Gia Hải cô còn kêu đến hai tên đàn em ở trường của La Kỳ Kỳ.
"Đại tỷ, em cứ nghĩ chị bỏ quên bọn em rồi cơ.
Huhu…"
"Khóc lóc cái gì, không phải tôi kêu cậu tới đây rồi à? Việc tôi nhờ cậu làm thế nào rồi?"
"Dạ.
Em đã kiếm người như chị muốn rồi ạ."
Ngay sau đó có hai người con gái đi vào phòng, trông bộ dạng đều rất xinh đẹp và sành điệu.
Đợi khi Vương Gia Hải đi vệ sinh quay lại đã thấy có thêm vài người tới.
"Đây là bạn của tôi và bạn của họ.
Mọi người làm quen với nhau đi."
Một trong hai cô gái lên tiếng: "Chào cậu.
Tớ là Thanh Thanh, hiện đang học năm nhất ở trường nữ sinh.
Còn cậu?"
Vương Gia Hải có chút bất ngờ vì sự có mặt của mấy người này nhưng rất nhanh sau đó đã mỉm cười chào hỏi lại.
Bởi vì chưa thành niên nên Thập Nhất chỉ cho chúng gọi chút cocktail để vui chơi và hát hò.
Còn bản thân thì ngồi im lặng một chỗ quan sát.
Vương Gia Hải rất nhanh đã hội nhập cùng đám người kia.
Ở độ tuổi đó có ai mà không thích những cuộc vui náo nhiệt thế này.
Một tiếng trôi qua, sau khi thấy hắn hoàn toàn thích khi với nhóm người, cô mới lên tiếng: "Gia Hải, ba tôi vừa gọi điện kêu tôi về gấp."
"Hả? Cậu có việc rồi hả? Vậy tôi cùng về với cậu."
"Không cần.
Cậu cứ ở đây chơi đi.
Dù sao tôi cũng đã lỡ gọi bọn họ ra đây." Thập Nhất nói rồi lấy ra một chiếc thẻ vàng đưa cho Vương Gia Hải, "Cậu giúp tôi chiêu đãi bọn họ, được chứ?"
Với lời nhờ vả như thế, còn tin tưởng đến mức đưa thẻ tín dụng, Vương Gia Hải tất nhiên không thể từ chối, nụ cười của hắn tươi rói nhận lấy: "Được.
Bạn của cậu cũng là của tôi mà."
Ngồi trên xe ô tô, Thập Nhất âm thầm thở phào vì thoát khỏi không khí náo nhiệt kia.
Bây giờ cô đã rời khỏi câu lạc bộ rồi, việc sau đó bọn chúng chơi thế nào, lành mạnh hay không lành mạnh đều không liên quan tới cô đâu nhé.
Thập Nhất trở về La Gia lúc chín giờ tối, không quá muộn nhưng vẫn đối diện với sự tra hỏi của ông La.
Cũng không có gì quá nặng nề, đơn giản là dặn cô phải biết chọn bạn mà chơi và tránh xa những tệ nạn.
"Hay bữa sau con đi chơi dẫn thêm Lâm Lâm đi.
Ta thấy thằng bé suốt ngày chỉ quanh quẩn với đống sách vở thôi.
Với lại có nó ta cũng an tâm hơn."
Thập Nhất đâu thể nào dẫn Mạc Lâm đi cùng với Vương Gia Hải, chỉ đành kiếm cớ qua loa:
"Mạc Lâm không thích hợp với bạn của con.
Ba cũng biết cậu ta là học sinh gương mẫu mà."
"Con đó.
Miệng bảo là thích nó mà chẳng chịu đi chơi với Mạc Lâm gì cả.
Phải thân thiết hơn với em trai đi chứ."
"Con sợ bọn con thân thiết hơn cả mong muốn của ba đấy ạ?"
"Hả? Ý con là sao?"
"Không có gì.
Con biết rồi mà.
Lần sau con sẽ dẫn em ấy đi.
Con về phòng nhé?"
"Từ