Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Dương Mai Phương.
====
"Trương phu nhân nên cảm thấy may mắn vì bây giờ bà đang bị nhốt ở đây, bằng không bây giờ người bên ngoài có thể xé xác các người.
"
Trương thị: "! ! "
Bọn họ đều biết hết rồi?
Sắc mặt Trương thị nhanh chóng trắng bệch, thân thể mềm nhũn, ngã ngồi trên mặt đất.
"Mẫu thân!"
Liên Hương vội vàng chạy đến đỡ bà ta.
Nhị trang chủ khoanh tay đứng bên ngoài, nhìn Trương thị như già đi trong chớp mắt kia: "Cũng không phải là Tri Lai sơn trang bọn ta muốn nhốt các ngươi ở đây, là giao dịch, hôm nay các ngươi có thể rời đi.
"
Trương thị ngẩng đầu nhìn hắn: "Ngươi muốn thả bọn ta?"
Nhị trang chủ nháy mắt với người sau lưng.
Bọn họ mở cửa, lấy ra khăn tẩm thuốc mê, mỗi người cầm một cái.
"Các ngươi muốn làm gì! ! buông ta ra! ! Ưm ưm! ! "
Trương thị và Liên Hương lần lượt mất đi ý thức, ngã xuống đất.
Ngoài cửa có người cầm túi vải bố đi vào, nhét bọn họ vào, khiêng đi.
Mấy người của Trục Nguyệt Lâu bị nhốt bên cạnh, cũng bị đưa đi giống như thế.
Nhị trang chủ nhìn bọn họ đi khỏi, người bên cạnh hắn nhỏ giọng hỏi: "Nhị trang chủ, làm vậy không có vấn đề gì chứ?"
"Việc nội bộ trong môn phái người ta, có vấn đề gì được?"
"Đúng vậy.
Thiếu chủ Trục Nguyệt Lâu còn đó! ! "
! !
! !
Từ xa Hoa Vụ đã thấy Tạ Lan và vị nữ tử dẫn đầu Phù Dung Cốc kia đứng