Thời gian hai năm trôi qua, kể từ La Thi Anh và La Gia Ý rời đi, Thư Tuyệt giống như một kẻ sống vật vờ bên bờ vực của cái chết, nhưng rốt cuộc anh cũng không chết, Thư Tuyệt còn có chuyện để làm...
Hạng mục cao cấp mà Cố Việt Bân nhận gần đây đã được đưa lên sàn giao dịch, không khí vô cùng náo nhiệt. Tuy rằng mấy ngày đầu không được cao như mục tiêu mà Cố Việt Bân đặt ra nhưng so với những lần trước đã cao hơn rất nhiều, điều này không khỏi khiến Cố Việt Bân cao hứng.
Thư Tuyệt không có động thái gì, mãi cho đến khi triển lãm vũ khí anh mới xuất hiện, đây cũng là lần đầu tiên Thư Tuyệt gặp lại Cố Việt Bân kể từ khi La Thi Anh rời đi.
Lý Thanh Thuần vẫn tiếp tục làm thư ký cao cấp của Cố Việt Bân, nhưng ngoại trừ quan hệ cấp trên với cấp dưới, không phải Lý Thanh Thuần không tiếp cận, mà là Cố Việt Bân luôn lạnh nhạt né tránh. Hắn có thể cam đoan trong thời gian qua không hề có một loại quan hệ gì khác xảy ra.
Thư Tuyệt mặc bộ comple xám, cầm theo vé, đầu hơi cúi xuống. Anh cũng không coi triển lãm như mọi người mà tiến thẳng đến phòng giao dịch.
" Thư tổng, ngài có chuyện gì tìm chủ tịch sao? " Nhân viên mỉm cười lịch sự
Thư Tuyệt mỉm cười nhàn nhạt, ánh mắt hơi nheo lại, xem như thực vui vẻ: " Cố tổng của các cô đâu? Tôi có một chút chuyện cần bàn bạc. "
" Vâng, mời Thư tổng đi theo tôi. " Nhân viên mỉm cười rồi dẫn Thư Tuyệt đi, dẫu sao Thư Tuyệt cũng là một tổng tài có tiếng trong nước, công ty bọn họ nhiều lần ngỏ ý muốn hợp tác nhưng không thành, hiện tại tổng tài người ta đã ngỏ ý, bọn họ lại càng không thể không nể mặt.
" Cảm ơn cô nhiều. " Thư Tuyệt mỉm cười nhàn nhạt đi theo phía sau, rất nhanh sau đó đã nhìn thấy Cố Việt Bân và Lý Thanh Thuần đang đứng ở bên kia.
Thư Tuyệt nở nụ cười tươi tắn, sau đó xông đến. Trước sự ngỡ ngàng của Cố Việt Bân và Lý Thanh Thuần, anh ôm trầm lấy Cố Việt Bân, ôm rất chặt, cũng rất vội vã. Chưa kịp đợi Cố Việt Bân phản ứng, Thư Tuyệt đã buông ra, ngay sau đó đấm một phát vào ngực hắn: " Thằng nhóc, mày cũng thật vô tâm. Bây giờ thành một Cố tổng rồi, sao lâu rồi còn không chịu về tụ họp với bạn học cũ một chút chứ?! "
Cố Việt Bân không hiểu điều gì đang xảy ra, Lý Thanh Thuần lại càng không, ngoại trừ một lần gặp ở bệnh viện ra thì cô ta vẫn chưa từng gặp lại Thư Tuyệt, thậm chí đến mặt mũi cũng chẳng nhớ nổi. Cả hai người họ đều ngơ ngác, cuối cùng vẫn là Lý Thanh Thuần lên tiếng hỏi: " Anh là bạn học của Việt Bân? "
Cố Việt Bân hơi cau mày, ánh mắt khẽ liếc xéo đến phía Lý Thanh Thuần, ánh mắt ấy mang theo uy áp cùng cảnh cáo.
Lý Thanh Thuần nhận ra mình có chút quá phận, dẫu sao hai năm trở lại đây Cố Việt Bân không cho phép cô ta gọi tên một cách thân mật như vậy.
" Đúng vậy, bạn thời đại học, cũng phải hai ba năm chưa gặp rồi ấy nhỉ? " Thư Tuyệt gật đầu, sau đó giọng nói có chút trách móc Cố Việt Bân: " Hồi trước tao với mày còn chung một đội bóng rổ cơ đấy, mà nghe nói mày bị tai nạn nên mất trí nhớ, việc này không biết có thật không? "
" Xin lỗi, tôi không có ấn tượng gì về cậu cả, tên cậu là? " Cố Việt Bân suy nghĩ hồi lâu, cảm giác đối với người trước mặt này cũng thực quen thuộc, nếu đã là bạn thời đại học thì hẳn sẽ biết nhiều chuyện hắn không nhớ.
" Mày nói khách khí quá, tao chả quen gì cả. Thư Tuyệt, tên tao " Thư Tuyệt hơi nhíu mày, dùng giọng điệu có phần khoa trương, lại có chút ý tứ không quen khi bị hỏi lại như vậy.
" Ồ? Nghe nói cô gái ban nãy nói tiểu thư đây là Lý Thanh Thuần đúng không? Trước đây tôi cũng từng nghe La Thi Anh nhắc đến cô. " Sau đó Thư Tuyệt đưa mắt đến phía Lý Thanh Thuần, làm bộ như nhớ ra điều gì đó, chỉ chỉ vào cô ta
Lý Thanh Thuần hơi cau mày, người đàn ông này vậy mà quen La Thi Anh?
" La Thi Anh? " Cố Việt Bân sửng sốt, đột nhiên như muốn nhớ ra gì đó nhưng không thành.
" Thư Tuyệt... " Lý Thanh Thuần ngắt lời, cô ta không ngờ đến người đàn ông này lại nhắc đến La Thi Anh trước mặt Cố Việt Bân, chuyện mà cô ta luôn giấu giếm, vội vàng kêu tên Thư Tuyệt như muốn ngắt lời anh.
" Đúng vậy, La Thi Anh. À, đúng rồi, có lẽ mày đã quên cô ấy rồi, đúng là... Dù sao thì mày với cô ấy cũng chơi với nhau từ nhỏ, sau này chia xa, đến đại học thì gặp lại, hai người còn được hứa hôn từ nhỏ cơ mà. " Thư Tuyệt như nhớ ra chuyện ngày trước, lại làm như không nghe thấy lời gọi của Lý Thanh Thuần.
Anh thản nhiên nói tiếp: " Mặc