Nghe được lời này, Tần Nguỵ ngay cả nghĩ bậy bạ cũng không có thời gian nữa, hắn trợn trắng mắt nhìn Tuế Lộ một cái, khiến Tuế Lộ chẳng hiểu gì.
Tần Nguỵ thấy vẻ mặt ngơ ngác của cô, hừ lạnh một cái, nếu hắn không tỉnh dậy, cô sẽ tiếp tục nói chuyện với Nhan Hy mất, hắn không thích, nên phải tỉnh lại mà cắt ngang cuộc trò chuyện của hai người này chứ còn sao nữa?
Nhưng nếu nói ra lời này, cô gái tên Tuế Lộ này lại phản bác lại lời hắn nói, đến lúc ấy sẽ chẳng vui gì nữa, nên Tần Nguỵ quyết định úp úp mở mở mà nói cho cô nghe.
“Tại vì tôi không thích cô gái này...!Cậu ta là ai thế?” Nói xong, Tần Nguỵ phi ánh mắt như dao như kéo về phía Nhan Hy.
Cô nàng đầu óc lúc nào cũng trên mây này còn chẳng mảy may phát giác chút nào, vẫn đang đắm chìm trong dư vị khi biết cặp đôi mình chèo thuyền đã đến bên nhau.
Tuế Lộ thấy Tần Nguỵ cũng nói mình không thích Nhan Hy, tặng cho hắn một ánh mắt tán thưởng, trông vẻ rất hài lòng: “Cậu thông minh đấy, cô nàng Nhan Hy này rất kỳ quặc, tôi cảm thấy quá phiền.”
Phiền đến mức vừa nhìn đã muốn đánh cho một trận.
Nhưng vì cái gọi là tu dưỡng đạo đức tốt đẹp của phản diện, Tuế Lộ lại chẳng thể ra tay được.
Quả thật là khổ không thể tả.
Nhan Hy sau cơn mơ màng hồ đồ cuối cùng cũng tỉnh táo lại: “...Này tôi vẫn đang ngồi trước mặt hai cậu đấy! Có thể đừng nói xấu tôi một cách trắng trợn như vậy có được không?”
“Tôi không nói xấu cậu.” Tuế Lộ nghiêm trang lắc đầu: “Tôi đang nói sự thật.”
Nhan Hy: “...”
Không đợi Nhan Hy phát giận, Tuế Lộ đã nói thêm một câu nữa: “Nhưng cho dù là nói xấu cậu đi chăng nữa, cậu cũng nên tự hào vì được một người tài sắc vẹn toàn như tôi nói xấu.
Cậu có biết để nói xấu người khác phải mất công suy nghĩ nhiều như thế nào không? Tốn tế bào não lắm đấy.”
Nhan Hy nghiến răng nghiến lợi muốn lao lên đánh nhau với Tuế Lộ: “Tuế Lộ! Cậu chết với tôi! Hôm nay nếu không đánh cậu nhập viện tên tôi sẽ viết ngược lại.”
Giống như không nhìn thấy cơn giận đang bốc khói trên đỉnh đầu cô nàng, Tuế Lộ còn ra vẻ nghiêm túc suy nghĩ cái đề nghị này: “Hy Nhan? Tôi cảm thấy cậu vẫn nên từ bỏ đi, cái tên đấy xấu quá.
Hoặc là tôi hạ mình để cho cậu đánh một cái nhé? Nhưng thù lao hơi cao đấy.”
Tại vì cô là phản diện hạng nhất mà! Để đánh được một phản diện hạng nhất, không phải chuyện dễ dàng đâu!
Quả nhiên Nhan Hy càng tức giận, cô nàng thề nhất định sẽ phải đánh Tuế Lộ thật đau, để cô không dám nói xấu mình nữa.
Tần Nguỵ ngồi bên cạnh nhìn trò khôi hài không hồi kết này, cảm thấy đặc biệt không vui.
Hắn kéo tay Tuế Lộ, ép cô rời khỏi cuộc trò chuyện với Nhan Hy: “Này, tôi vẫn đang ngồi ở đây đấy.” Nói xong, đôi mắt u ám như đầm chết chuyển sang nhìn chằm chằm Nhan Hy giống như đang cảnh cáo.
Nhan Hy: “...” Thật xin lỗi, tôi không nên trêu chọc người tình trong mộng như vậy.
Tần đại ca, rất rất xin lỗi.
Nghĩ thì nghĩ vậy thôi, chứ nhìn sắc mặt không tốt của Tần Nguỵ, cô nàng lại