Nhìn thấy Tần Nguỵ, Tuế Lộ thấy hơi bất ngờ, còn ngang ngửa cảm giác bất ngờ khi cô thấy mọi thứ xung quanh mình trở nên rối loạn hơn.
Nói ngang ngửa là vì...!lúc Tần Nguỵ bước vào cổng trường, cô đã nghe thấy Ngâm Chỉ thông báo cho cô, đó cũng là lý do vì sao cô có thể kiên nhẫn đứng đây đợi đến tận bây giờ mà không phải đánh tên Alpha phiền phức này đến mức nhập viện.
“Tần Nguỵ, cậu tới rồi, tới muộn quá đấy.” Tuế Lộ cười cười chào hỏi hắn: “Chào buổi sáng, bạn cùng bàn.”
Mặc dù Tuế Lộ đã dùng gương mặt tươi cười chào hỏi hắn, nhưng sắc mặt Tần Nguỵ vẫn chẳng tốt hơn là bao.
Ánh mắt hắn vẫn âm u, tràn ngập ghen tỵ, căm hận, tất cả đều hướng về phía Alpha mùi rượu vang đỏ kia.
Tuế Lộ nhận thấy ánh mắt đáng sợ của Tần Nguỵ, trực giác mách bảo cô, tên này chuẩn bị làm ra một chuyện đáng sợ có thể huỷ diệt thế giới.
Và ngay giây tiếp theo, chính Ngâm Chỉ cũng đã xác nhận điều đó: [Thông báo, đối tượng nhiệm vụ đã rơi vào trạng thái bất ổn, có thể huỷ diệt bất kỳ lúc nào, oán khí đang lan tràn, yêu cầu người nhận uỷ thác nhanh chóng tiến hành cứu vớt.]
Tuế Lộ thấy...!hôm nay Ngâm Chỉ có hơi lạ.
Cách nói chuyện này nhìn kiểu gì cũng thấy có vấn đề, nhưng bây giờ không phải thời điểm thích hợp để tìm hiểu chuyện đó.
Phải giải quyết chuyện của Tần Nguỵ cái đã.
Tuế Lộ nhìn thoáng qua tên Alpha mùi rượu vang đỏ đang nắm chặt tay mình kia, không chút do dự ấn vào cổ tay gã, vặn ra sau.
Sức lực của cô rất lớn, chỉ sau ba giây đã thành công ấn một Alpha đang trong thời kỳ dịch cảm xuống đất.
Thao tác này khiến những người ở đó trợn mắt há hốc mồm.
Các thầy cô giáo đứng hình.
Nhân viên y tế cũng sợ ngây người.
Này, này! Cái thao tác đặc sắc gì thế này?
Mà Tần Nguỵ - người đã biết chỉ số vũ lực của Tuế Lộ siêu mạnh - lúc này đang đứng bên cạnh không nói nửa lời, pheromone toả ra vẫn bá đạo như thường.
Hắn im lặng dùng pheromone của mình làm thành một cái kén bao lấy cô gái nổi bật kia.
Pheromone giống như dây xích, trói cả hai người lại với nhau, mùi trầm hương mạnh mẽ nặng nề đầy sát khí nhưng lại rất dịu dàng xoá sạch pheromone mùi rượu vang đỏ trên người Tuế Lộ.
Của hắn, là của hắn, không được nhúng chàm, không được chạm vào, càng...!không được nhìn.
Cô tốt đẹp như thế, ngọt ngào như thế, tất cả mọi thứ của cô, từ linh hồn đến thân thể, cả trái tim, lẫn ánh mắt của cô chỉ có thể nhìn về phía hắn, không ai được cướp.
Còi báo động vang to hơn, màu đỏ đậm chói mắt đang không ngừng nhảy múa, cảnh báo rằng, sự cuồng nộ của Alpha mùi trầm hương đã đạt đến giới hạn.
Hắn chuẩn bị động thủ.
Các nhân viên y tế đang không biết nên xử lý thế nào.
Bọn họ chỉ có từng này người, đối phó với một Alpha cấp cao đang trong kỳ dịch cảm thì còn ổn, nhưng nếu là hai...!bọn họ hoàn toàn không biết nên giải quyết như nào.
Ông trời ơi, nghiệp vụ khó khăn quá nha.
Mà Tuế Lộ ở bên này cũng nhận ra Tần Nguỵ đang mất kiểm soát, cô đành phải nhanh chóng giải quyết tên Alpha vô lễ này mới được.
Ánh nắng xuyên qua cửa kính ở hành lang, chiếu lên thân thể cô gái, tạo thành một cái bóng thật dài.
Giây tiếp theo, cái bóng của cô gái hơi dao động.
Bóng của Tuế Lộ đang sôi lên không ngừng, từ bên trong đó xuất hiện một làn sương đen mờ mờ ảo ảo, nó cuốn chặt lấy tên Alpha mùi rượu vang đỏ kia, giây tiếp theo, gã đã trợn mắt ngất xỉu.
Nhân viên y tế và các thầy cô giáo có mặt tại hiện trường: “???” Chuyện gì thế? Sao lại ngất rồi? Ai đó giải thích cho bọn họ hiểu với!
Nhưng người tạo ra sự hoài nghi của bọn họ không có ý định giải thích mọi chuyện, bọn họ cũng chẳng nhìn thấy làn sương đen, nên càng không biết gã Uông Chí kia ngất xỉu là vì làn sườn đen chui ra từ bóng của Tuế Lộ.
Tuế Lộ không nous gì cả, bước qua Uông Chí, tiến đến bên cạnh Tần Nguỵ, ngẩng đầu nhìn hắn: “Cậu không sao chứ?”
“Tôi muốn ôm cậu.” Tần Nguỵ thông báo một câu, ngay giây tiếp theo đã nghiêng người, ôm Tuế Lộ vào trong ngực.
Cằm thiếu niên đặt trên vai cô, ngón tay xuyên qua mái tóc đen dài, chậm rãi vén những sợi tóc mềm mại kia lên, bờ môi hơi lạnh của Tần Nguỵ dán vào cần cổ của Tuế Lộ, há miệng, muốn cắn xuống nhưng cuối cùng lại đổi thành li3m nhẹ.
Chưa đến lúc, lát nữa về nhà lại cắn, bộ dáng mất khống chế khi pheromone đi vào cơ thể của Tuế Lộ, chỉ được một mình hắn nhìn thấy.
Nhưng người Tuế Lộ nhuốm hơi thở của hắn, nghĩ lại cũng thật tuyệt.
Vì vậy, Tần Nguỵ không ngừng phóng thích pheromone nặng nề bá đạo của mình, ôm lấy Tuế Lộ, vây chặt lấy cô, không cho cô chạy thoát.
Alpha mùi trầm hương không dùng ánh mắt công kích nhìn những người xung quanh nữa, ngược lại liên tục ôm hôn âu yếm vơia Beta xinh đẹp trong ngực.
Giống như một đôi tình nhân vậy.
Mà cô