————————Cho dù có Tần Ngư cùng Trần Dịch Phong hỗ trợ, nhưng cua bùn đã trốn không còn tăm hơi.Hẳn là lúc Tần Ngư bắt cua vừa nãy đã gõ vang hồi chuông cảnh báo cho chúng nên hiện tại đều trốn đi biệt tích.Cuối cùng chỉ bắt được một con to cỡ bàn tay, Trương Lị không vừa lòng chút nào, cũng không còn giữ được sự nhiệt tình với Tần Ngư như lúc nhờ cô giúp đỡ nữa.
Dĩ nhiên Tần Ngư cũng không trách ả ta, bởi vì bản thân cô cũng không hề tận tâm.----- sớm biết sắc mặt xấu xí này của cô rồi, Trương nữ sĩ à ~ ha ha!Tô Tình vẫn ngạo mạn trước sau như một, toàn bộ quá trình cũng không hề nhìn qua bọn họ lần nào.
Trần Dịch Phong nhướng mày, hỏi Tần Ngư: “Cô không hiếu kỳ là bọn họ dùng bột mì làm gì sao?”Muốn dụ cô oán giận hai người Trương Lị keo kiệt không chia cho bọn họ ư?Tần Ngư không tiếp chiêu, cô chỉ ôn nhu mà đáp: “Tôi đã ăn no rồi.”Cô ăn no rồi nên nhàn rỗi đến hoảng sao?Trần Dịch Phong nghẹn họng, nhưng lại nghĩ có phải do bản thân nghĩ nhiều hay không, bởi cô gái Tần Ngư này có điểm kỳ quái.Lại