Lúc Thời Sênh đi qua, đám người đó đã treo cổ Ma tộc xong xuôi.
Nhưng không biết vì nguyên nhân gì, đội ngũ nổi lên xung đột, có mấy người bị đuổi ra ngoài.
“Các ngươi vô sỉ!” Có người ở bên ngoài không cam lòng kêu to.
Một tráng hán* bên trong đắc ý châm chọc, “Chúng ta vô sỉ, các ngươi có khác gì chúng ta sao? Trước kia ỷ vào Sí Ly đỡ lưng cho các ngươi, không phải rất ngang ngược sao? Bây giờ làm sao không ngang ngược nữa đi? Tiểu nha đầu kia, sợ là đã sớm chết rồi?”
* Tráng hán: Người đàn ông khỏe mạnh, cao lớn, cường tráng.
“Khiến cho ngươi thất vọng rồi, ta chưa chết.” Giọng nói trẻ con hơi non nớt vang lên bên cạnh.
Ngữ khí bình thản, không có chút lên xuống nào.
Thiếu nữ đứng trên một tảng đá đột nhiên xuất hiện bên cạnh, trên gương mặt non nớt xinh đẹp, chứa nụ cười nhàn nhạt.
Gió lẳng lặng thổi qua, vạt váy tung bay phần phật, phượng hoàng đỏ rực như muốn bay lên từ váy của cô, lên như diều gặp gió, hót vang thiên địa.
“Tiểu thư Sí Ly?” Mấy người đứng ở bên ngoài nhao nhao lộ ra vẻ kinh ngạc.
So sánh với sự ngạc nhiên của mấy người này, tráng hán vừa thốt ra lời châm chọc kia sắc mặt khó coi.
Trong mấy người bị đuổi ra ngoài, một bóng dáng gầy đen xông tới, “Tiểu thư Sí Ly.”
Là người thanh niên lúc trước.
Người này giúp mình quản một đám tiểu yêu tinh, cô đương nhiên nhớ, miễn cưỡng coi là người mình.
Thời Sênh vẫy tay, “Qua đây,”
Thanh niên lập tức cười, gọi những người khác chạy chậm đến bên cạnh Thời Sênh, “Ngài không sao chứ?”
Thời Sênh khẽ gật đầu, liếc nhìn nam hán tử vẻ mặt không tốt lắm: “Chuyện gì thế?”
Thanh niên lập tức nói đầu đuôi cho Thời Sênh.
Lúc bọn chúng rơi vào, vừa hay ở sơn cốc này, lúc ấy sơn cốc còn chưa có Ma tộc.
Bọn chúng là sau khi ra ngoài mới phát hiện ra Ma tộc, bởi vì sơn cốc không có Ma tộc, cho nên bọn chúng lại lui về.
Sau đó liền gặp đám người tráng hán kia cũng rơi vào sơn cốc như bọn chúng.
Có lẽ là yêu thú nhiều, mùi trở nên nồng, Ma tộc dần dần hướng đến sơn cốc.
Ban đầu là mấy con, bọn chúng hợp lực gϊếŧ chết, càng về sau càng nhiều.
Sau đó người của hắn tìm được một vật kỳ lạ ở sơn cốc.
Có thứ kia, Ma tộc giống như không nhìn thấy bọn chúng, cho dù đi qua bên cạnh bọn chúng, cũng sẽ không tấn công bọn chúng.
Nhưng vừa rồi số lượng Ma tộc đột nhiên nhiều lên, vật kia dường như không ngăn được nhiều Ma tộc như vậy, có người bị phát hiện.
Bọn chúng bị lộ, chỉ có thể gϊếŧ, tiếp theo chính là một màn Thời Sênh nhìn thấy vừa rồi, tráng hán đuổi bọn chúng đi, cướp vật kia.
Thời Sênh theo thanh niên chỉ, nhìn bên hông tráng hán, thứ đồ tương tự như một con ba ba, có dấu vết đánh bóng, lộ ra một cỗ tà khí, có lẽ không phải là đồ của Thần tộc.
Năm đó lúc phong ấn, có Ma tộc làm rơi ma khí ở bên ngoài cũng chẳng có gì lạ.
Bởi vì là đồ của Ma tộc, cho nên Ma tộc mới không tấn công bọn chúng.
“Sí Ly… Tiểu thư Sí Ly…” Lúc chưa nhìn thấy Thời Sênh, tráng hán nói chuyện rất mạnh mẽ, nhưng nhìn thấy cô rồi, người đều bắt đầu run rẩy, hắn run cầm cập đưa đồ qua, “Tiểu nhân chỉ đùa chút thôi, không có ý gì khác.”
“Hừ.” Thanh niên không chút khách khí oán hận, “Ngươi đùa chút là ép chúng ta vào con đường chết, chúng ta cũng đùa với ngươi như vậy được chứ?”
Tráng hán kiên trì giải thích, “Hiểu lầm, đều là hiểu lầm…”
Một khắc sau con ngươi tráng hán trợn to lên, bên trong toàn là không thể tin.
“Nói nhảm.” Thời Sênh rút thiết kiếm về, nhấc chân đi vào trong sơn cốc.
Người sau lưng tráng hán xoay người chạy, cách tráng hán một khoảng cách nhất định.
Ma tộc quanh quẩn bốn phía, chen nhau mà lên, sơn cốc vang lên một mảnh tiếng kêu thảm thiết.
Thanh niên và những người khác đi theo sau Thời Sênh, không có ai đồng tình với bọn chúng, bởi vì đây đều là bọn chúng tự tìm.
Có điều.
Tiểu thư Sí Ly của bọn chúng hình như lại lợi hại hơn rồi.
Càng sùng bái tiểu thư Sí Ly hơn thì phải làm sao.
Rời khỏi sơn cốc, trở về mặt đất, Thời Sênh thấy vẫn là một mảnh thê thảm, Ma tộc đã đến thành ma quỷ rồi.
Thời Sênh trở lại chỗ cô ở trước đó, bên trong rúc không ít yêu thú, thấy bọn họ trở lại, giống như như thấy cha mẹ.
Thời Sênh dán phù ở đây, có lẽ là vì phù tiết, bọn chúng mới không bị cuốn xuống phía dưới.
“Tiểu thư Sí Ly, bên ngoài toàn là Ma tộc…” Che lấp bầu