Chuyện đã thế này, có truy cứu tiếp cũng không có ý nghĩa gì.
“Điền Mộc đâu rồi?” Bây giờ Lưu Vân và Tương Lăng đều trở về rồi, chỉ còn lại Điền Mộc.
“Điền Mộc… mất tích rồi.
” Giọng Tương Lăng hơi trầm xuống, “Lúc chúng ta bị Ma tộc tấn công, không có ai chú ý đến Điền Mộc, đến lúc kết thúc, liền phát hiện không thấy Điền Mộc đâu nữa.
”
Sắc mặt Tiên đế khó coi, “Bị Ma tộc bắt đi rồi?”
Tương Lăng không biết, hắn không nhìn thấy Điền Mộc bị Ma tộc bắt đi, nhưng cũng không biết hắn ta đi đâu, chỉ có thể trầm mặc, nhưng Tiên đế lại cho rằng hắn ngầm thừa nhận.
Tiên tôn vốn đã ít, thiệt hại một Tiên tôn, đối với Thần tộc mà nói, giống như đã lạnh vì tuyết lại giá vì sương, Tiên đế rất đau đầu.
“Phong ấn Ma tộc đã vỡ, ắt sẽ trở lại xâm lược.
Tương Lăng, ngươi là chiến thần kiêu dũng thiện chiến nhất Thần tộc, lại có Hiên Viên kiếm phụ trợ, gánh nặng lần này, cũng chỉ có thể giao cho ngươi…”
Sắc mặt Tương Lăng hơi khó coi, hắn vén vạt áo quỳ xuống.
“Tương Lăng ngươi làm gì vậy?” Tiên đế được quỳ đầu óc mơ hồ.
Tương Lăng lấy Hiên Viên kiếm gãy từ túi càn khôn mang bên mình ra, “Xin Tiên đế giáng tội, Hiên Viên kiếm… Hiên Viên kiếm gãy rồi.
”
Con ngươi Tiên đế mãnh liệt co lại, kích động đứng lên khỏi ghế rồng, “Ngươi nói cái gì?”
“Hiên Viên kiếm… gãy rồi.
” Tương Lăng khó khăn lặp lại một lần.
Tiên đế từ trên đi xuống, cầm lấy kiếm gãy trong tay Tương Lăng, “Làm sao lại… Hiên Viên kiếm làm sao lại gãy được?”
Tương Lăng nhấp môi không đáp.
“Tương Lăng, đây là thần khí, thần khí thượng cổ, làm sao lại gãy được? Ngươi nói gì đi, tại sao lại gãy được?” Tiếng chất vấn lớn của Tiên đế, không ngừng quanh quẩn trong đại điện.
Nhưng Tương Lăng vẫn không lên tiếng.
Dao Cầm không nhìn tiếp được, lên tiếng nói: “Là thanh kiếm kia của Tiên quân Sí Ly làm.
”
Dao Cầm nghĩ không thông, cô ta đối với hắn như vậy, hắn lại vẫn muốn che giấu cho cô ta.
“Lại là cô ta?” Tiên đế bị giận cười lên, “Bản lĩnh của cô ta lớn vậy sao? Có thể làm gãy Hiên Viên kiếm?”
Tương Lăng thở dài, “Là… thanh kiếm trên tay cô ấy.
”
Tiên đế đã từng thấy qua thanh kiếm kia, thanh kiếm rất bình thường, nhưng chính là thanh kiếm bình thường đó, suýt nữa lật đại điện của ông ta lên.
“Đó là kiếm gì? Cũng là thần khí thượng cổ sao?” Trong thần khí thượng cổ, chỉ có Hiên Viên kiếm là trường kiếm, còn lại đều không phải là kiếm.
Tương Lăng trầm tư chốc lát, vẫn là nói câu này ra, “Thần nghe cô ấy và Lưu Vân nói, thanh kiếm kia cũng tên là Hiên Viên kiếm.
”
Tiên đế quỷ dị nhìn kiếm gãy trong tay, cũng tên là Hiên Viên kiếm?
“Ý của ngươi là có Hiên Viên kiếm giả?” Tiên đế hồi lâu mới tìm được giọng nói, tay cầm kiếm cũng đang phát run.
Dựa theo tình hình bây giờ, cái thanh Hiên Viên kiếm trong tay ông ta hình như là giả rồi?
Tương Lăng lắc đầu, “Không, Tiên đế, ghi chép về Hiên Viên kiếm đúng với nó, hơn nữa Hiên Viên kiếm luôn ở Thần giới, không thể nào là giả.
Còn về thanh kiếm trên tay Tiểu Ly… thần chưa từng nhìn thấy, nhưng uy lực vượt xa Hiên Viên kiếm.
”
Mặc dù rất không muốn thừa nhận, nhưng đây chính là sự thật.
Tiên đế liên tục gật đầu, đúng đúng, ông ta làm sao có thể hoài nghi Hiên Viên kiếm của Thần giới là giả chứ? Thanh Hiên Viên kiếm này luôn ở Thần giới…
Vậy chính là chỗ cô ta mới là giả.
Hơn nữa còn là một thanh Hiên Viên kiếm giả lợi hại hơn Hiên Viên kiếm thật.
Nghĩ thế nào lại có điểm không đúng chứ?
Làm gì có đồ giả nào lợi hại hơn đồ thật?
…
Thời Sênh là từ miệng Lưu Vân biết, mình bị tố cáo.
Cô không thèm để ý, ngược lại là Lưu Vân sốt ruột.
“Tiểu Phượng Hoàng, ngươi bây giờ có chút nguy hiểm, ngươi có muốn chuyển đến ở với ta không?”
“Ở đây rất tốt.
” Từ khi đám yêu thú kia tới, toàn bộ núi Nam Ngô cũng náo nhiệt hẳn lên, quần áo tới tay, đồ ăn tới mồm, sao phải chuyển đi?
Những tên thiểu năng kia muốn đối phó với cô, nào có dễ như vậy.
Lưu Vân cũng không cưỡng cầu, bởi vì hắn biết cưỡng cầu không được, rất thức thời nói sang chuyện khác, “Tiểu Phượng Hoàng, thứ bên ngoài của ngươi là gì thế.
”
Hắn nhìn là phi thuyền, lần trước lúc mình bị cô đuổi ra ngoài, còn chưa nhìn kỹ thứ đồ chơi này.
Phía trên không có bất cứ chấn động gì, không phải pháp khí, càng không phải là thần khí gì cả.
Cho nên cái thứ to đùng có thể bay trên trời này là cái gì? Lưu Vân bày tỏ rất tò mò!
“Muốn biết à?” Thời Sênh nhướng nhướng mày.
Lưu Vân gật đầu, mắt đầy mong muốn học hỏi, sống đến già, học đến già.
“Ta không nói cho ngươi.
”
Lưu Vân: