Thời Sênh nhìn nhìn điểm đỏ trên bản đồ, chỉ một hướng.
Hai người tránh những thiên binh tuần tra kia, đến tòa cung điện Thời Sênh chỉ.
Nơi này tối đen như mực, nhìn qua cũng không giống như có người ở, có lẽ là nơi dùng để đặt những đồ lặt vặt không thường dùng.
Thời Sênh kéo kéo Lưu Vân, lúc hắn quay đầu, vỗ bộp một lá bùa lên trán hắn.
Lưu Vân: “…” Coi hắn là cương thi chắc?
Hắn kéo lá bùa xuống, lần nữa ngẩng đầu lên, phát hiện nữ hài tử vừa rồi còn ở bên cạnh hắn đã không thấy đâu nữa.
Lưu Vân nhìn nhìn lá bùa trong tay, lại bộp cái dán lại, dán lá bùa lên liền nhìn thấy người bên cạnh.
Lưu Vân rất ngoan ngoãn không hỏi đây là cái gì, hai người hạ xuống phía sau cung điện đó.
“Ôi…” Thời Sênh phát ra một tiếng nghi ngờ khe khẽ.
Lưu Vân há há miệng, không tiếng động hỏi… sao thế?
“Dao Cầm đến.
” Trên bản đồ có hai điểm đỏ, lúc bọn họ tới, điểm đỏ kia vẫn còn ở bên đó, lúc này lại đã sắp đến gần nơi này rồi.
Lưu Vân xuỵt một tiếng với cô, nói lớn như thế, muốn chết à!
Không gϊếŧ được Vân Mạch, ngược lại dẫn thiên binh tuần tra bên ngoài tới, đến lúc đó thì không phải là gϊếŧ Vân Mạch, mà là bọn họ bị đuổi chạy khắp nơi
“Sợ cái gì!” Giọng Thời Sênh lớn hơn, “Bọn chúng có nghe được đâu, ngươi ngốc à.
”
Lưu Vân trợn mắt, hắn lắng tai nghe một lúc, quả nhiên không có động tĩnh gì.
“Ngươi không nói sớm!”
“Ngươi có hỏi đâu.
” Trách ta cái gì.
Lưu Vân: “…”
Chỉ có tiểu nhân và nữ nhân là khó nuôi, lời này nói một chút cũng không sai!
“Két…”
Lúc bọn họ nói chuyện, Dao Cầm đã đến rồi, cô ta nhìn trái nhìn phải, đẩy cửa ra tiến vào phòng.
Phòng vẫn không có ánh sáng.
“Ngươi đã đỡ chút nào chưa?” Giọng Dao Cầm dè dặt từ bên trong truyền tới.
Thời Sênh đẩy cửa sổ ra, nhìn vào bên trong, khả năng là cửa sổ này thiết lập pháp thuật, bên trong kỳ thực là có ánh sáng.
Rất nhiều đồ lặt vặt, Thời Sênh chỉ có thể nhìn thấy Dao Cầm, cùng với một đoạn áo khoác màu đen bên cạnh cô ta, không cần nghĩ, nhất định là nam chính.
Lợi hại!
Lại dám giấu nam chính đại nhân ở chỗ nam phụ.
Không có tiếng đáp lại cô ta, Dao Cầm do dự chốc lát, ngồi xổm xuống, giơ tay ra sờ, tay cô ta vừa giơ ra, liền bị một đôi tay nhợt nhạt bắt lấy.
“A…” Dao Cầm bị đau, khẽ hô một tiếng.
Chủ nhân của đôi tay cười nhẹ, dùng sức kéo cô ta qua, cả người Dao Cầm nhào về phía trước, một khắc sau vị trí của hai người đảo lộn.
“Ngươi… ngươi làm gì hả…” Tiếng Dao Cầm kinh hoảng vang lên, dùng cả tay chân đẩy người đang đè cô ta ra.
Nhưng rất nhanh liền bị đối phương kẹp chặt, ép tay cô ta lên đỉnh đầu, hắn dành ra một cái tay, vén tóc bên tai cô ta lên, chậm rãi cúi người xuống.
“Ngươi buông ta ra… buông ta ra…” Dao Cầm vùng vẫy không có ích gì.
Lưu Vân bên ngoài sắc mặt cổ quái, “Tiểu Phượng Hoàng, bọn họ định làm gì thế?”
“Hiện trường xuân cung đồ?” Chẳng phải mô típ bây giờ là vừa gặp mặt đã lên giường à? Yêu nhau là bắt đầu từ trên giường… ừm, lần sau cũng có thể thử một chút với Phượng Từ.
Lưu Vân kéo Thời Sênh lại, “Vậy ngươi còn nhìn, ra dáng nữ hài tử chút đi chứ?”
Thời Sênh: “…” Chính xác mà nói, cô bây giờ là cầm thú, cho nên không cần ra dáng nữ hài tử.
Thời Sênh đẩy Lưu Vân ra, tiếp tục nhìn bên trong.
Dao Cầm nhỏ giọng nghẹn ngào, xen lẫn tiếng nuốt vào.
Thời Sênh: “…” Đệch, hút máu à!
Mẹ kiếp, còn tưởng là đang làm chuyện gì không xem được.
Xoẹt xoẹt…
Một khắc sau, quần áo Dao Cầm bị xé ra, lộ ra một đoạn cánh tay nhỏ trắng như tuyết, mềm nhũn yếu ớt để ở ngực Vân Mạch.
Hình như Dao Cầm bị Vân Mạch chặn miệng, chỉ nghe thấy tiếng khóc nức nở nghẹn ngào của cô ta, không có âm thanh gì khác.
Quần áo trên người cô ta rất nhanh bị cởi hết.
Vân Mạch còn không thèm cởϊ qυầи áo, trực tiếp tiến vào.
Dao Cầm phát ra một tiếng đau đớn kiềm nén.
Vân Mạch dừng một chút, có lẽ là chờ cô ta bình thường lại, sau đó nhanh chóng chuyển động.
Thời Sênh: “…” Cái này tiến triển nhanh thật!
Từ góc độ này của Thời Sênh, chỉ có thể nhìn thấy thân hình Vân Mạch nhấp nhô lên xuống, những thứ khác cái đều không nhìn thấy, đều bị áo choàng rộng lớn của hắn che mất.
Trừ điểm!
“Tiểu Phượng Hoàng, ngươi xem đủ chưa!” Loại chuyện này rốt cuộc có gì để xem?
Thời Sênh vẫn chưa trả lời, bên trong truyền ra