Ác ma cấp D không dám ra tay, cứ quỳ trên mặt đất mà run bần bật.
Thời Sênh cảm thấy rất khó chịu, thế giới này có độc thật rồi.
Bên kia, búp bê sứ đã bò ra khỏi được chiếc giường sụp xuống.
Nếu đổi hoàn cảnh thì đây tuyệt đối là Sadako* phiên bản nam.
*Sadako là ma nữ nổi tiếng của Nhật Bản, thường xuất hiện trên màn ảnh nhỏ với hình ảnh cô gái tóc đen dài bò từ dưới giếng bò lên.
Thời Sênh nhìn hắn, búp bê sứ nằm yên trên mặt đất, không có động tĩnh gì nữa.
[Ký chủ, nhận mệnh đi thôi!]
“Ta có kẻ thù nào hay không?” Thời Sênh không thèm để ý tới Hệ thống mà hỏi ác ma cấp D.
Ác ma cấp D đâu biết được mấy cái đó, hắn vừa run bần bật vừa lắc đầu.
Loại chuyện này, ác ma tầng chót như hắn sao biết được chứ.
Đến tên của cô mà bọn chúng còn chẳng biết.
Thời Sênh: “…”
Chẳng lẽ bảo cô chết trong tay Mục Dạ?
Đừng đùa chuyện không vui như thế!
Kiên quyết không chết trong tay nam chính.
…
Hệ thống nói lấy thuốc cho cô rất dễ nhưng lại không nói cho cô biết thuốc ở Mục gia.
Thời Sênh nghiến răng nghiến lợi, “Mi muốn ta đi tìm chết đúng không?”
[Chẳng phải Ký chủ muốn chết sao? Vừa lúc còn gì.] Hệ thống trả lời như thế.
“Giờ ta lại không muốn chết nữa.”
[…] Ký chủ thích lật lọng như thế, để ta một mình bình tĩnh lại đi.
Thời Sênh cân nhắc sức chiến đấu hiện tại của bản thân xem có thể lấy thuốc từ trong Mục gia ra ngoài không, dưới đáy lòng tính toán mấy con đường an toàn xong rồi mới bắt đầu xông vào Mục gia đấu đá lung tung.
[…] Sao bảo tìm con đường an toàn cơ mà? Cô nha, dù sao cũng đều dùng bạo lực, tính toán con đường an toàn làm quái gì chứ? Có lợi ích gì hả?
Thời Sênh chạy tới được nơi để thuốc, tìm được loại thuốc mà Hệ thống nói, sau đó lệnh cho thiết kiếm đưa cô lao ra khỏi Mục gia, không ở thêm dù chỉ một phút đồng hồ.
Người của Mục gia hoàn toàn không nhìn rõ người tới là ai.
Thời Sênh cầm thuốc về tới nơi, ác ma cấp D đã dọn nhà sạch sẽ, búp bê sứ được đưa tới nằm trên sofa trong phòng khách.
Thời Sênh liếc nhìn ác ma cấp D, ác ma cấp D đứng ở cạnh cửa, thở mạnh cũng không dám.
Thời Sênh thô lỗ nhét thuốc vào miệng Mục Vũ, sau đó phân phó ác ma cấp D, “Chăm sóc hắn cho tốt.”
“Vương cứ yên tâm.” Ác ma cấp D vội vàng đồng ý.
Thời Sênh đi vào phòng ngủ của búp bê sứ, đóng sầm cửa lại, thân mình hơi nhẹ bẫng, sau đó trực tiếp ngã xuống.
Cô dựa vào trí nhớ của nguyên chủ, bắt đầu khôi phục thương thế.
…
Ba ngày sau.
Thời Sênh tỉnh táo lại, thân thể không còn đau nữa, rất nhẹ nhàng.
Cô thử sử dụng lực lượng của ác ma, dưới chân xuất hiện một tinh trận sao sáu cánh, một cỗ lực lượng kỳ dị từ trong tinh trận tràn ra qua tay cô, sau đó bắt đầu công kích đồ đạc trong phòng.
Chờ cô thu tay lại, toàn bộ căn phòng như có cuồng phong quét qua, chỉ còn một mảnh hỗn độn.
Thời Sênh nhìn chằm chằm vào trận pháp sao sáu cánh dưới chân.
Cô nhớ rõ trong trận chiến hôm trước, trận pháp của những người kia đều là sao năm cánh.
Trí nhớ của nguyên chủ không hề có cái gì liên quan tới vấn đề này, giống như từ nhỏ cô đã mang tinh trận sao sáu cánh này, cũng có thể đó là nguyên nhân mà cô có thể trở thành ác ma vương giả.
Mặc kệ, dù sao cứ trâu bò là được.
Thời Sênh thu lại trận pháp, mở cửa bước ra ngoài.
Ngoài phòng khách, búp bê sứ đang ngồi trên bàn ăn bữa sáng.
Trên người hắn vẫn mặc quần áo của ngày hôm trước, vết máu cực kỳ rõ ràng, nhưng thần thái hắn vẫn bình thường như thể người sắp chết tới nơi hôm trước không phải hắn vậy.
Ác ma cấp D kia thì không thấy đâu cả.
Búp bê sứ ngẩng đầu nhìn Thời Sênh, sau đó lại tiếp tục ăn bữa sáng.
Thời Sênh đi tới đối diện hắn, “Của tôi đâu?”
Búp bê sứ nuốt xuống miếng cuối cùng, “Ác ma không cần ăn đồ ăn của loài người.”
Thời Sênh: “…”
Đúng, ác ma không cần ăn thức ăn của loài người.
Bọn chúng đều không biết đói.
Mà cấp bậc như cô thì… càng không bao giờ đói.
Búp bê sứ thu dọn chén đĩa vào trong bếp, một lát sau mới đi vào phòng ngủ.
Nhìn thấy trong phòng ngủ chỉ còn một mảnh hỗ độn, hắn đứng nhìn một lúc lâu rồi mới đi vào trong đống phế tích, bắt đầu tìm quần áo của mình.
Thời Sênh chống cằm nhìn hắn, hắn biết cô không phải Vị Tức nhưng trên mặt chưa từng biểu lộ ra chút cảm xúc nào.
Người này…
Không để bụng?
Hay là đang ngấm ngầm chuẩn bị đại chiêu?
Búp bê sứ mang quần áo sạch đi vào trong phòng tắm, tiếng nước nhanh chóng truyền ra từ bên trong.
Chờ khi hắn ra rồi thì đã thay đồng phục sạch sẽ, đồng tử xanh thẳm biến thành màu đen, chỉ