Tô Diệp Diệp không xuất hiện trong kịch bản, nhưng cô ta cùng họ Tô với Tô Đồ.
Từ sự thiếu cung kính của cô ta khi nhắc đến Tô Đồ có thể thấy ít nhất thì cô ta và Tô Đồ cũng có quan hệ huyết thống với nhau.
Thời Sênh đã nhìn ra được Tô Diệp Diệp là người ngốc nghếch đơn giản không có tâm tư gì.
Cô vẫn thích người ngốc không có tâm tư gì như vậy.
Thời Sênh nhấn vào xem ảnh đại diện của Tô Diệp Diệp.
Một cô gái mặc quân phục, rất có tinh thần, trang điểm ăn diện vào tuyệt đối là một mỹ nhân.
Sao lại nghĩ không thông đi làm cảnh sát cơ chứ?
Tô Diệp Diệp: Tôi nói cho cô biết, nếu cô thực sự muốn tán đổ được Tô Đồ thì phải chuẩn bị sẵn tâm lý khuynh gia bại sản, hơn nữa còn chưa chắc đã tán đổ được ấy.
Một Lũ Thiểu Năng:… Cô nói chuyện này với một kẻ bị tình nghi như tôi có thích hợp không?
Bây giờ cô còn là đối tượng được Cục Cảnh sát đặc biệt quan tâm đấy biết không hả?
Tô Diệp Diệp: Tôi đâu có nói chuyện liên quan đến công việc, không sao.
Một Lũ Thiểu Năng: …
Tôi nghi ngờ nếu tôi hỏi cô cũng nói hết luôn đấy.
Tô Diệp Diệp: Chuyện quan trọng nhất, cô thực sự muốn tán đổ Tô Đồ, he he, cô sẽ phải lộ mặt đúng không, thế nào tôi cũng sẽ bắt được cô.
Một Lũ Thiểu Năng: Cảm ơn cô đã nhắc nhở, tôi nhất định sẽ không lộ mặt.
Lại dám có chủ ý này sao, bây giờ các chị gái đều đáng sợ như này hết à?
Tô Diệp Diệp: …
Thời Sênh không muốn nói chuyện với Tô Diệp Diệp thêm nữa, cảm thấy IQ của mình bị sỉ nhục.
Cô chuyển khoản 500 cho Tô Đồ.
Tô Đồ vẫn không trả lời, tức là hắn không online rồi.
Thời Sênh ăn cơm xong, liền lượn một vòng trên phố, không biết đã đi tới hiện trường cướp ngân hàng tự lúc nào.
Bên ngoài ngân hàng được căng dây giới hạn của cảnh sát.
Quần chúng vây quanh chỉ chỉ trỏ trỏ vào bên trong, còn có không ít đơn vị truyền thông đứng bên ngoài phát trực tiếp hình ảnh tại hiện trường.
“Bây giờ trộm cướp to gan lớn mật thật đấy, ban ngày ban mặt mà cũng dám đi cướp.
Nghe nói chúng còn mang cả súng theo nữa, thật đáng sợ.”
“May mà lúc đó tôi không có mặt ở đây, thật sợ chết khϊếp đi được, nhỡ chẳng may bị trúng đạn thì thôi xong đời luôn rồi.”
“Cũng không biết cảnh sát có bắt được bọn chúng không nữa…”
Bọn cướp đã chạy hết, không bắt được một tên nào, khi cảnh sát đến nơi, chỉ nhìn thấy đuôi xe của bọn cướp.
Nếu không thì sao lại nói cảnh sát luôn là người cuối cùng đến hiện trường đây?
Thời Sênh nhìn xung quanh một lát.
Chẳng thấy có gì thú vị cả, cô liền quay người rời đi.
[Ký chủ, có người theo dõi cô kìa.]
Thời Sênh mắt không thèm liếc lấy một cái đi thẳng về phía trước, “Nhị Cẩu Tử, chúng ta thành thật với nhau một chút, có chuyện thì nói thẳng.”
Khi nó nhắc nhở cô thì chắc chắn là có chuyện.
Hệ thống nhà người khác hễ có một chút nguy hiểm là nhắc nhở ngay.
Còn Hệ thống của cô, khửa khửa, nếu nó không ra được, khi cô gặp xui xẻo có lẽ nó chỉ hận không thể đạp thêm cho cô vài nhát ấy chứ, đồ Hệ thống rách nát.
[Không sao, chỉ muốn nhắc nhở Ký chủ một chút.] Hệ thống vô cùng nghiêm túc nói.
Cái gì mà Hệ thống rách nát, có lòng tốt mà lại bị coi là kẻ lòng lang dạ thú!
Thời Sênh hồ nghi, “Ngươi mà tốt như vậy sao?”
[Cô cứ coi như là tôi bị nhiễm virus rồi đi vậy.] Nếu Hệ thống có thể mỉm cười thì lúc này đây nhất định nó sẽ nhìn Thời Sênh mỉm cười cực kỳ thân thiện.
“Bệnh không nhẹ đâu.” Thời Sênh nghiêm túc gật đầu, “Mau về kêu chủ nhân thiểu năng nhà ngươi chữa cho đi, đừng chần chừ thêm nữa rồi lại đến giai đoạn cuối thì khổ.”
[…] Mỉm cười, Ký chủ cô nói cho tôi biết đi, làm sao cô sống lớn được đến chừng này mà không bị người ta đánh chết vậy.
“Thì bởi vì ta lợi hại chứ còn làm sao nữa.
Kẻ muốn đánh chết ta đều bị ta đánh chết hết luôn rồi.” Thời Sênh cong mày tươi cười.
[…] Uy hϊếp biến tướng! Bản Hệ thống không chịu khuất phục, log out đã.
Hệ thống một lời không hợp liền log out.
“Thiểu năng.”
Phạm vi Hệ thống có thể điều tra được chắc chắn rộng lớn hơn cô.
Nó nói có người theo dõi cô thì chắc chắn không sai.
Thời Sênh đi đến chỗ ít người, đến nơi vắng vẻ cô lập tức phát hiện ra người đang theo dõi mình.
Kỹ thuật theo dõi khá lắm, nhưng cũng có thể nhìn ra được đó không phải là cảnh sát.
Cảnh sát có được kỹ thuật theo dõi như vậy thì sẽ không lần nào cũng để đối tượng tình nghi chạy thoát.
Trước tiên giải quyết tên thiểu năng này cái đã.
Thời Sênh rẽ thẳng vào một cái ngõ, nhưng cô phát hiện người phía sau không đi theo cô nữa.
Thời Sênh: “…”
Mẹ kiếp, có ý gì vậy?
Thời Sênh lập tức quay lại, đuổi theo kẻ theo dõi đó, “Hi.”
Kẻ theo dõi ngẩn người, một người lạ mặt bỗng nhiên gọi mình,