Người thứ hai trả lời Thời Sênh là nhóm thảo luận.
Người trước đó chưa từng nói gì.
[Trường Hạ: Vẽ rất khá.
]
Đây là tác giả của “Thiên cổ”, bút danh là Trường Hạ, trước đó luôn không lên tiếng, Thời Sênh cũng sắp không chú ý đến hắn rồi.
Lúc này hắn lại đột nhiên chui ra.
[Trường Hạ: Nhưng xin cô đừng dùng nhân vật chính của tôi làm loại chuyện này.
]
[Trường Hạ: Ngoài ra, bội kiếm của “Thiên cổ” nên ở bên phải, hoa văn của kiếm nên tương tự như hoa văn của sen, chuôi kiếm chạm trổ cổ thú, học viện xây dựng không cao như vậy bla bla…]
Thời Sênh mặt không biểu cảm nhìn chữ nhảy ra càng ngày càng nhiều, lặng lẽ làm dấu gạch chéo, may mà cô không thêm tác giả này.
Trường Hạ chắc vì thấy Thời Sênh không quan tâm đến hắn, nói một lúc liền ngừng, sau đó biến mất không để lại dấu vết, giống như chưa từng xuất hiện.
Ngày hôm sau Thời Sênh nhận lấy oán giận đến từ biên tập Dương Hòe, bảo cô đừng có vẽ những thứ vô dụng kia, mau mau sửa tranh, có thời gian như vậy, sớm sửa tranh đi.
Thời Sênh tiếp tục ẩn nhóm thảo luận đi, tiếp tục vẽ nội dung không thể miêu tả đấy.
Khi Dương Hòe nhận được tệp tài liệu lớn, sau khi mở ra, luôn cảm thấy mình và vị họa sĩ này xem không phải một bộ.
Cô biến một bộ nhiệt huyết thăng cấp, vẽ thành 18+ không nói, còn vẽ thành 18+ giữa hai người đàn ông.
Dương Hòe suýt nữa ói máu chết.
Đây là tìm họa sĩ kiểu gì thế hả!!
Lúc bắt đầu không phối hợp cũng thôi đi, bây giờ lại còn vẽ loại này cho hắn.
Dương Hòe đưa đồ cho Trường Hạ xem, đối phương chỉ trả lời lại sáu dấu chấm.
Đây không phải là họa sĩ hắn chỉ định sao, bây giờ trả lời lại anh ta sáu dấu chấm, có ý gì hả?
Dương Hòe định kết nối với Thời Sênh, kết quả phát hiện cô gửi cho mình xong lại chặn mình rồi, tức giận!!
[Dương Hòe: Lão sư Trường Hạ anh có phải có thù với cô ấy không hả?]
Đây là điều duy nhất Dương Hòe có thể nghĩ tới, nếu không phải có thù, vị này sao lại làm khổ như vậy?
[Trường Hạ: ….
]
[Dương Hòe: Cô ấy còn trì hoãn như vậy, tôi thấy thật sự phải tìm một họa sĩ mới rồi, nếu không sẽ không kịp thời gian.
Lão sư Trường Hạ, anh thấy thế nào?]
[Trường Hạ: Anh quyết định đi.
]
Dương Hòe thở phào, chỉ sợ vị này không nhả ra, cứ muốn dùng Tô Tín này, dẫu sao trang bìa và tranh minh họa của cô thật sự là vô cùng đẹp ở trong giới.
…
Từ sau khi Thời Sênh phát hiện mình vẽ tranh không thể miêu tả ngầu như vậy, truyện kinh dị cô cập nhật vẽ càng ngày càng theo xu hướng 18+.
May mà cô vẫn có chút nhân phẩm, nội dung cập nhật tương đối bình thường, chỉ để phúc lợi ở sau.
Còn về có thể nhìn thấy phúc lợi hay không, vậy phải xem vận khí.
Rất nhanh trong giới đều biết, cựu cao thủ vẽ cổ phong Tô Tín đó, sau khi trải qua sự kiện đạo văn kỳ quái, đột nhiên bắt đầu thả bay bản thân, đột phá ranh giới cuối cùng của mình, đổi sang vẽ 18+.
#Tám một chút về những nam thần cổ phong Tô Tín vẽ bấy lâu nay, lại xem Ác đồ bây giờ, đây là nhân tính vặn vẹo hay là đạo đức tiêu vong#
Những ví dụ tiêu đề như vậy nhiều đếm không xuể.
Ờm, Ác đồ chính là truyện kinh dị dài Thời Sênh đang cập nhật, kể về một đứa bé trai có mắt âm dương, bị các loại ma quỷ ngược đi ngược lại.
Các độc giả bày tỏ chỉ thấy ma quỷ thật là đẹp trai dễ thương, đến nói chuyện cũng buồn cười như vậy, nhưng nhân vật chính.
.
Đó là nhân vật chính sao?
Lúc xuất hiện không phải là bị ma quỷ ngược thì là bị ma quỷ coi là thức ăn, chuẩn bị một trăm lẻ một cách ăn.
Mặc dù cuối cùng những ma quỷ này đều bị nhân vật chính gϊếŧ chết, nhưng quá trình thật sự…
Mạn Mạn Kiên Cường: Là ảo giác của tôi sao? Sao tôi lại cảm thấy nam chính càng ngày càng yếu, mới xuất hiện được mấy lần, đã bị tiểu quỷ hành hạ thành cái bộ dạng này rồi, mặc dù tình tiết truyện rất hay, nhưng nhân vật chính này thật sự có chút khiến cho người ta không chịu nổi.
Tuyệt Bản Ái: Tôi chỉ đến xem 18+.
Mười Tám Tuổi Hạ Chí: Ở đây không xem được 18+, rating cập nhật nội dung của Tô đại nhân vẫn trong phạm vi cho phép, cậu phải chờ ngày nào đó tâm tình của Tô đại nhân tốt phát phúc lợi, các loại kiểu dáng tùy cậu chọn.
Nhân Bất Phạm Nhị Uổng Thiếu Niên: Cầu phúc lợi mấy kỳ tiếp theo, ai có?
Tuyệt Bản Ái: Cùng cầu.
Mười Tám Tuổi Hạ