Trước kia toàn là Thời Sênh làm thế giới sụp đổ, đây là lần đầu tiên cô đứng nhìn người khác làm sụp đổ thế giới, thật sự muốn lấy hạt dưa ra cắn và xem diễn.
[Ký chủ, cô không lo lắng sao?] Hệ thống kỳ quái, bộ dáng vừa rồi của cô như muốn gϊếŧ người mà giờ lại có tâm tình muốn cắn hạt dưa nhìn người khác phá hỏng thế giới.
“Vì ta lo lắng nên ta mới không cắn hạt dưa còn gì!”
[…] Giờ cô trả lời tôi thì được cái gì chứ?
Gặp được người như cô đúng là tai nạn!
Đau lòng cho nữ chính Từ.
Thời Sênh dựa vào mạn thuyền, con ngươi nhìn về phía thành thị ở chân trời xa xa, “Ta không biết hắn đã tới đâu.
Ta không thể nào mạnh mẽ kéo hắn về.
Nếu đã biết như thế thì tại sao ta phải phí công phí sức chứ? Dù sao, cùng lắm thì đổi sang một thế giới khác.”
[…] Hệ thống muốn đập máy, [Ký chủ, cô không thể tư duy như một người bình thường sao? Cô có biết giờ cô giống cái gì không?]
“Giống cái gì?” Thời Sênh thờ ơ hỏi lại.
[Quái vật máu lạnh vô tình.]
Thời Sênh trầm mặc một chút rồi đáp với giọng điệu trào phúng: “Ta vốn dĩ là người như thế còn gì.”
[…] Nothing to say.
Trước giờ cô chưa từng che giấu sự máu lạnh vô tình của mình.
Dù ở trước mặt Phượng Từ, cô cũng chưa từng thu liễm lại.
Cô chính là người như thế, trước giờ đều vậy, chưa từng thay đổi.
Thời Sênh nhìn ra xa, trong con ngươi tĩnh lặng dần nổi lên gợn sóng nhẹ.
Những ngón tay cô hơi siết chặt lấy mạn thuyền, đầu ngón tay trắng bệch rồi chuyển thành xanh ngắt.
Trước giờ anh luôn không cần em bảo vệ, chẳng qua là vì em nên anh mới không thể không thu liễm sự sắc bén của mình mà thôi.
A Từ, không có em bên cạnh, anh nhất định phải còn sống đấy.
…
Rầm…
Trên mặt biển xuất hiện ba thế giới và đến hôm sau thì bắt đầu va chạm vào nhau, vô số khói lửa nở nộ trên bầu trời.
Khói lửa cuộn lên như có người đang vẽ một bước tranh làm thế nhân kinh hãi ở nơi chân trời.
Các thế giới va chạm vào nhau, thế giới này của bọn họ cũng gặp tai nạn.
Mặt biển xuất hiện vô số lốc xoáy, sinh vật biển bị văng lên cao, sóng thần cao mấy chục mét không ngừng hoành hành.
Con thuyền nhỏ bé như một chiếc lá khô dập dềnh trên mặt biển thật sự làm cho người ta kinh hãi.
Thời Sênh ngồi trên thiết kiếm, thiết kiếm ghé sát sàn thuyền.
Nó có thể khống chế theo sự lay động của con thuyền nên không xảy ra va chạm gì, cũng sẽ không làm Thời Sênh cách boong thuyền quá xa.
Thời Sênh đang bày mấy cục đá trên boong tàu, Thần Dương tay bám vào đồ vật cho khỏi ngã, ngồi xổm bên cạnh cô hỏi: “Tiểu thư Daisy, cô đang làm gì thế?”
“Bày trận pháp, chưa học à?”
Đương nhiên là hắn từng học rồi.
Hắn chỉ kỳ quái là sao người của thế giới này, à không phải, cá của thế giới này lại biết bày trận pháp.
Theo như hắn biết thì thế giới này không có người tu chân.
Nếu không có người tu chân, sao một người cá như nàng ta lại biết bày trận pháp chứ?
“Giờ bày trận thì có ích gì?” Thần Dương lại hỏi tiếp, một khi thế giới này hủy diệt thì bọn họ còn có thể sống được ư?
“Đương nhiên là có chỗ dùng.” Thời Sênh đặt các cục đá theo đúng thứ tự.
“Dùng thế nào?”
Thời Sênh không trả lời mà vẫn chậm rãi bày trận pháp.
Dù Thần Dương có hỏi gì cô cũng như lão tăng nhập định không nghe thấy vậy.
Ngày thứ ba, toàn bộ mặt biển rừng rực lửa cháy, mặt biển sôi sùng sục.
Thời Sênh rời khỏi thiết kiếm quay về trong thùng sắt.
Nhiệt độ quá cao nên cô không chịu được, nhất định phải ngâm mình trong nước.
Ngày thứ tư, mọi thứ ở ba thế giới kia bắt đầu rơi xuống biển, thỉnh thoảng trên mặt biển sẽ xuất hiện những thứ kỳ quái, ví dụ như nửa con thuyền, máy bay vẫn còn đầy hành khách, thành thị trên không, sinh vật khổng lồ thời nguyên thủy, phi thuyền có hình dạng kỳ quái.
Cũng có con người đột nhiên rơi xuống, có người rơi thẳng xuống biển nên bị thủy quái há miệng đớp luôn.
Cũng có những tu luyện giả hoặc dị năng giả như đám người Thần Dương, những người này sống được lâu hơn một chút.
Toàn bộ thế giới đều lâm vào rối loạn, quần ma nhảy múa.
Giờ Thần Dương đã biết tác dụng của trận pháp kia là bảo vệ con thuyền này.
Lúc trận pháp vận chuyển thì con thuyền cũng được bảo hộ, bất cứ thứ gì rơi xuống biển đều không thể tạo thành thương tổn cho nó.
Điều duy nhất không ổn là những