Khi Ngải Duy sắp hết kiên nhẫn thì Thời Sênh mới từ từ bước tới, Tây Ẩn cẩn thận dìu cô đi, như sợ cô sẽ vấp ngã.
Ngải Duy mắng thầm trong lòng.
Làm màu! Chỉ đi vài bước, có thể té được sao?
Thời Sênh ngồi lên ghế chủ vị, ngáp nhẹ một cái, ánh mắt lười biếng lướt nhìn người đàn ông đứng bên Ngải Duy, khóe môi cũng nhếch lên vài phần.
“Học trưởng, đã lâu không gặp.
”
“Di Nại, tôi quả thật đã xem thường cô.
” Ngũ Hành Trận hắn thiết lập, vậy mà cô lại có thể phá giải được nó.
“Ừm, bây giờ đã biết rồi thì về sau đừng xem thường tôi nữa.
” Chân mày Thời Sênh cong lên, nụ cười trên môi cứ như đang châm biếm.
Tư Không Táp: “…” Người ngạo mạn như cô sao có thể sống được tới bây giờ?
Tư Không Táp nhìn về phía Tây Ẩn, Tây Ẩn cúi đầu, đùa nghịch ngón tay của Thời Sênh chứ không hề nhìn họ.
Thái độ đó đúng nghĩa với việc đang xem thường người khác.
Tư Không Táp siết chặt nắm đấm.
“Các người tìm tôi có chuyện gì?” Chẳng lẽ muốn đến ‘thăm quan’ một vị vua như cô sao?
Tư Không Táp đè nén sự không vui trong lòng xuống, đồng thời khuôn mặt trưng lên một nụ cười tươi rói: “Di Nại, cô không có bất kỳ quyền lực gì trong tay, tôi với cô làm một cuộc giao dịch nhé, cô thấy thế nào?”
“Ồ, các người biến tôi thành thế này, chỉ vì muốn giao dịch với tôi?” Bị khùng à?
Với cô, quyền lực không bằng một ngón tay của Tây Ẩn.
“Không có thực quyền, thì một vị vua như cô cũng chỉ là bù nhìn mà thôi.
”
“Vậy là anh muốn tôi thành bù nhìn?” Thời Sênh bắt đầu nhây.
Tư Không Táp: “…” Nói chuyện với cô ta sao lại mệt mỏi đến thế!
Không theo đúng chuẩn gì hết!
“Di Nại, cô hiểu ý của Tư Không mà, cần gì phải giả ngốc.
” Ngải Duy nhìn Thời Sênh, vẻ mặt hơi mỉa mai.
Yo! Nữ chính học được chiêu này rồi kìa!
“Được rồi, nói thử xem muốn giao dịch gì với tôi?” Nữ chính đại nhân đã mở lời thì bản cô nương cũng phải nể mặt chút chứ.
“Trên tay cô có một bức tranh, giao nó cho Tư Không, chúng tôi sẽ không làm khó cô, và để cô rời khỏi Huyết Tộc.
”
“Cô nói lại lần nữa xem.
” Nét mặt Thời Sênh trở nên cổ quái, cô không nghe nhầm đấy chứ?
Nữ chính đại nhận có biết Tư Không Táp muốn làm gì không?
Mà lại giúp hắn ta…
Sau này cô ta sẽ hối hận.
Ngải Duy lại rất nghe lời, lặp lại một lần, “Tôi nói cô giao bức tranh trên tay cô ra cho Tư Không, chúng tôi sẽ thả cô rời khỏi Huyết Tộc.
”
Ôi trời ơi, ai cho các người lá gan này nhỉ?
Ai dám ngăn cản cô rời khỏi Huyết Tộc, cô sẽ chém chết chúng!
Có điều Tư Không Táp đã điều tra được chuyện bức tranh, quả nhiên vẫn có một chút bản lĩnh.
Thời Sênh đảo tròng mắt: “Muốn tranh à, được thôi nhưng các người phải đáp ứng với tôi một điều kiện.
”
“Di Nại, cô nghĩ rằng bây giờ cô vẫn còn có thể ra điều kiện với tôi sao?” Tư Không đã nói mà, Tây Ẩn không còn đáng sợ nữa, hắn có thể đối phó với Tây Ẩn, vậy thì việc đối phó với Di Nại sẽ trở nên dễ dàng hơn.
“Tại sao lại không thể?” Ít ra bây giờ cô vẫn là Vua Huyết Tộc, bên cạnh vẫn còn Tây Ẩn.
Sao không thể ra điều kiện chứ?
“Cô hãy nhìn bên ngoài xem.
” Đáy mắt Ngải Duy tràn ngập sự đắc ý.
Thời Sênh không có động tĩnh gì
Ngải Duy không dò ra được biểu hiện của Thời Sênh mang ý nghĩa gì, chỉ đành cầu sự trợ giúp từ phía Tư Không Táp.
Sức chú ý của Tư Không Táp vẫn luôn đặt trên người Tây Ẩn.
Lần trước hắn ta có thể làm Tây Ẩn bị thương, chắc hẳn thực lực của hắn không hề lợi hại bằng mình.
Nhưng sao hắn lại có thể dửng dưng như thế?
“Cô có điều kiện gì?” Nếu không cần phải đánh, thì hắn ta vẫn muốn không phải đánh sẽ tốt hơn.
“Tư Không!” Ngải Duy vội kêu lên!
Sao có thể cúi đầu trước cô ta!
“Hai người kết hôn là được.
” Thời Sênh mỉm cười, nhưng nụ cười không chạm đến đáy mắt, tĩnh lặng như dòng nước chết.
Tư Không Táp hoàn toàn không hiểu Thời Sênh đang làm trò gì.
Ngải Duy cũng khó hiểu, điều kiện của cô lại là kêu cô ta và Tư Không kết hôn với nhau?
Điều kiện gì đây trời?
“Được!” Điều kiện này không hề có hại đối với hắn.
“Tiễn khách!” Khóe miệng Thời Sênh cong lên.
Nữ chính đại nhân, tôi sẽ ngồi đợi đến lúc cô phát hiện ra chân tướng.
…
Tin tức Ngải Duy và Tư Không Táp sắp kết hôn đã lan truyền khắp Huyết Tộc.
Với những Huyết Tộc mới sinh họ không biết Tư Không Táp, nhưng với những Huyết Tộc đã có tuổi, họ lại biết rất rõ con người này.
Hắn là nam sủng của nữ vương đời trước.
Tư Không Táp vốn là con người, nhưng lại bị nữ vương cưỡng chế biến thành Huyết Tộc.
Lúc trước hắn có một vị hôn thê, hai người rất yêu thương nhau.
Nữ vương vì muốn Tư Không Táp chết tâm ngoan ngoãn đi theo bên mình nên