“Coi thường người khác, em Tiểu Hạ phải tin Anh Úc của em rất lợi hại.”
“Rất lợi hại còn bị em đánh.” Thời Sênh lạnh tanh tiếp lời.
“Em Tiểu Hạ muốn đánh, tự nhiên phải để cho em Tiểu Hạ đánh.” Úc Tửu vừa cười vừa nói lời này.
Khi Thời Sênh quay đầu vừa vặn nhìn thấy nụ cười trên môi anh.
Cô nhìn chằm chằm anh mấy giây, sau vẫn đưa điện thoại cho Úc Tửu.
Thời đại này smart phone còn chưa xuất hiện, cho nên đột nhiên nhìn thấy một món đồ chơi như vậy, mắt Úc Tửu sáng lên, giống như lần đầu nhìn thấy thanh kiếm đó của cô ấy.
“Em Tiểu Hạ, thứ này em lấy ở đâu, vượt qua khoa học kỹ thuật hiện giờ rất nhiều.” Úc Tửu nghiêng người, vừa hay có thể chặn máy quay ở hội trường, lại không để người khác nhìn thấy.
“Người ngoài hành tinh tặng em.” Thời Sênh nhếch môi bốc phét, “Anh tin không?”
“Em Tiểu Hạ nói gì anh cũng tin.” Úc Tửu nhét điện thoại vào túi quần mình.
Ở đây người nhiều phức tạp, không tiện nghiên cứu.
Thời Sênh nhìn anh một cái, Úc Tửu trở lại nụ cười rạng rỡ, “Cơ thể trái tim của anh đều là của em Tiểu Hạ.”
“Vậy sao.”
Úc Tửu thấy cô ấy không hề tức giận, “Tất nhiên, hoan nghênh em Tiểu Hạ tới nghiệm thu bất cứ lúc nào.”
“Được thôi.” Thời Sênh gật đầu, “Tự anh giải phẫu mình đi, em sẽ tới nghiệm thu.”
Úc Tửu: “…”
Úc Tửu vô cớ nghĩ tới 101 cách chết mà mình nhìn thấy ở phòng cô ấy.
Trong đầu nổi lên cảnh Thời Sênh mặc áo blouse trắng, mình bị trói trên bàn phẫu thuật lạnh như băng …
Anh giật mình một cái, nhanh chóng kéo Thời Sênh, “Em Tiểu Hạ, anh không muốn âm dương xa cách với em đâu, anh muốn sống cùng em lâu lâu dài dài cơ.”
Nói xong Úc Tửu ngây người một lát, nhưng rất nhanh liền thư thái lại.
Tiểu thanh mai nhà anh ấy đáng yêu như vậy, đương nhiên không thể để người khác chiếm mất được.
“Nói thuận miệng nhỉ, từng nói với bao nhiêu người rồi.” Thời Sênh cười như không cười, rút tay anh ấy ra, “Muốn dùng cách thức dỗ dành mấy cô nữ sinh để dỗ emsao? Anh Úc Tửu, anh cũng quá xem thường người ta rồi.”
Úc Tửu giơ ba ngón tay thề thốt, “Anh không có hứng thú với nữ sinh khác.”
“Ồ? Vậy anh có hứng thú với nam sinh.
Không nhìn ra, anh Úc Tửu lại có sở thích này.
Yên tâm, em sẽ không nói cho bác Úc đâu.
Nhưng nếu anh muốn lừa cưới em, thì em nói cho anh biết, không có cửa đâu.”
Úc Tửu: “…”
Thời Sênh cười lạnh một tiếng, đấu với ông, nghĩ ông gϊếŧ người bao nhiêu năm nay đều là uổng phí sao.
Úc Tửu bỏ tay xuống, có chút buồn phiền, sao thiện cảm của tiểu thanh mai với anh ấy ít như vậy?
Lẽ nào là trước đây quá khốn nạn sao?
Úc Tửu cố gắng hồi tưởng, hình ảnh trước đây còn rất rõ ràng, lúc này lại có chút mơ hồ, toàn bộ đổi thành cô ấy lúc này.
Anh ấy gãi gãi đầu, nhìn Thời Sênh đã quay người đứng trước đống phôi đá.
#Làm thế nào tăng nhanh thiện cảm của tiểu thanh mai, online đợi, rất sốt ruột #
“Thích cái nào, anh mua cho em.” Úc Tửu quyết định vẫn là dỗ dành Thời Sênh trước.
Cô ấy nói chuyện hơi kỳ quặc, luôn muốn gây sự với anh ấy, hoàn toàn không thể từ từ yêu đương kiểu bình thường được.
“Lại để em trả tiền?”
Úc Tửu: “…” Nghĩ lại việc khốn nạn mình làm, Úc Tửu rất muốn thời gian có thể quay ngược lại.
“Thấy xanh lục rồi.” Một tiếng hô to, khiến tất cả ánh mắt của mọi người đều tập trung tới bên đó.
Trong chớp mắt bên đó đã bị mọi người vây kín một giọt nước không lọt.
Hết tiếng này tới tiếng kia kích động truyền ra từ bên trong.
Khi tới lượt Thẩm Giai Âm, toàn trường đều sôi sục.
Người khác nhiều lắm là một viên xanh, Thẩm Giai Âm lại là ba viên đều xanh, một viên trong đó còn là xanh Đế Vương hiếm thấy, là xanh Đế Vương.
Khi tới lượt nam sinh đó, nam sinh gần như đã không ôm hy vọng nữa.
Còn có gì tốt hơn xanh Đế Vương chứ.
“Trời, lại là xanh Đế Vương… còn là loại pha lê.”
Giọng nói phấn khích này khiến nam sinh đột nhiên ngẩng đầu.
Miếng xanh Đế Vương vừa nãy mở ra chỉ là loại băng.
Mặt nam sinh đầy vẻ không thể tin nổi.
Đây thật sự là anh ta chọn sao?
Không đúng, đây không phải anh ta chọn, là cô bé đó chọn.
Xanh Đế Vương…
Còn là loại pha lê.
Sắc mặt Thẩm Giai Âm trở nên khó coi, trước đây cô ta cũng từng nhìn thấy viên phôi