Sau khi về nhà, Thời Sênh thu lấy chìa khoá của Úc Tửu, sau đó vứt anh ấy ra ngoài.
Kết quả Hệ thống lại nhảy ra, cô không mở cửa, cửa đó còn tự mở.
Úc Tửu lại thoải mái bước vào.
Anh móc điện thoại ra, “Em Tiểu Hạ không muốn cái này nữa à?”
Thời Sênh không lên tiếng, quay người về phòng.
Một nghìn điểm một cái, rất rẻ, có gì phải căng thẳng đâu.
Không để tâm cái con khỉ.
Thời Sênh đột nhiên quay người, đè Úc Tửu đánh một trận, người này không đánh không được.
Úc Tửu bị xử lý cũng yên phận lại, không tác quái nữa, tự mình nghịch điện thoại.
“Này, em Tiểu Hạ, cái này làm thế nào, sao không ấn được.”
“Em Tiểu Hạ, đây là trò chơi sao? Nuôi dưỡng á? Anh ở nước ngoài cũng chưa từng thấy… Em gặp người ngoài hành tinh thật à?”
“Em Tiểu Hạ…”
Cái miệng của Úc Tửu cứ như không dừng lại được vậy.
Thời Sênh chỉ muốn trói anh ta lại.
Bao tải của ông đâu!
Khi Thời Sênh chuẩn bị cầm bao tải, Úc Tửu đột nhiên xông tới, bóng người cao lớn bao phủ cô cực kỳ có tính áp bức.
Mặt anh đầy vẻ nghiêm túc và nặng nề, “Em Tiểu Hạ, em không ở bên anh, em có tin anh đem chuyện này nói cho người khác không?”
Kiếm của ông đâu!
Thiết Kiếm bất ngờ xuất hiện, không chút báo trước đặt ngang lên cổ Úc Tửu, trên mặt mang theo nụ cười u ám, “Anh nói xem anh nói nhanh hơn, hay kiếm của em nhanh hơn.”
Người uy hϊếp bản cô nương đều xuống địa ngục đi tìm Diêm Vương đề nghị kết thông gia rồi.
“Đùa thôi mà, anh đâu nỡ để em Tiểu Hạ chịu khổ.
Em Tiểu Hạ đao kiếm không có mắt, em bỏ ra trước đi.”
Thời Sênh dừng lại vài giây mới bỏ ra, “Em muốn đi ngủ.”
Úc Tửu dũng cảm đề nghị, “Anh có thể làm ấm giường cho em Tiểu Hạ.”
“Anh có ra ngoài không.” Thời Sênh cầm kiếm chỉ vào Úc Tửu, ánh mắt hung dữ, “Có tin em chém anh không.”
“Ra ngoài ra ngoài, ra ngoài liền.” Úc Tửu cầm điện thoại, màn hình chĩa về phía Thời Sênh, “Nhưng, em Tiểu Hạ, em nói cho anh đây là gì đã.”
Trên màn hình có giao diện app Taobao lậu, trên màn hình, cái đầu tiên là một qυầи ɭóŧ.
Thời Sênh: “…”
Quên mất là thứ đồ chơi này cái gì cũng hiển thị.
Thời Sênh chỉ vào chữ bên trên, khoé miệng hơi cong, “Không biết đọc sao? Anh Úc Tửu, sách anh đọc đều nuôi chó rồi à? Đến đọc với em, qυầи ɭóŧ một năm trước, giá trị 110, cách 5 mét.”
Úc Tửu ngẩn người ra nhìn Thời Sênh.
Phản ứng này có chút không giống với dự liệu của anh.
“Anh Úc Tửu có hứng thú với đồ riêng tư của con gái như vậy sao?”
Lỗ tai Úc Tửu đột nhiên đỏ lựng, ánh mắt di chuyển, “Cái đó… anh chỉ có hứng thú với em Tiểu Hạ.
Ừm, em ngủ đi, anh ra ngoài đây…”
Úc Tửu gần như hoảng loạn chạy mất tích.
Anh lại định trêu ghẹo một người cả ngày xem sách đen tiếng anh, đúng là thiểu năng rồi.
…
Ngày hôm sau, Thời Sênh tỉnh dậy phát hiện Úc Tửu ngủ trên sô pha, tứ chi cuộn tròn, giống một chú mèo.
Khi anh ta ngủ, còn đáng yêu hơn lúc thức nhiều.
Thời Sênh nhặt điện thoại rơi trên đất lên, bên trên dừng lại ở giao diện trò chơi.
Thứ đồ chơi này không cần sạc, cũng không biết dùng năng lượng gì.
Khi cô nhìn điện thoại, không chú ý tới người trên sô pha đã tỉnh rồi.
Eo đột nhiên mọc thêm một cái tay, hơi hơi dùng lực, kéo cô ngã lên sô pha.
“Em Tiểu Hạ, chào buổi sáng.” Úc Tửu nằm bò lên người cô, má cọ vào cổ cô.
Cô có thể cảm giác được khí nóng trên người anh, cùng với sự cứng chắc chống lại mình.
Thời Sênh nhấc chân muốn đá.
Tiếng của Úc Tửu hơi khàn, “Em Tiểu Hạ đừng động đậy, không thì anh không bảo đảm có hóa thân thành cầm thú hay không đâu.”
Yên tâm trước khi anh hoá thân cầm thú, ông nhất định sẽ nhét anh vào bao tải.
[Nhiệm vụ liên hoàn 5: Giữ tư thế này 20 phút.
Ký chủ không được phản kháng, sẽ có trừng phạt.
]
Trừng phạt?
Trừng phạt cái gì?
Hệ thống không lên tiếng, Thời Sênh cân nhắc một lát, không động đậy.
Thứ cô để lộ trước mặt Hệ thống đã đủ nhiều rồi
Cô đang thử thăm dò Hệ thống, Hệ thống cũng thu thập số liệu của cô.
Có lẽ trừng phạt này không phải trừng phạt đơn giản.
Dù sao tên này phần lớn là Phượng Từ, để anh ta ôm một chút thì được rồi.
Cô quá thân thuộc với Phượng Từ, gần như nảy sinh một loại trực giác với