Sau khi Hạ Linh rút lui khỏi giới ca sĩ cũng không phải hoàn toàn biến mất trong mắt công chúng.
Ngược lại, cách một thời gian lại có thể lên hot search.
Nguyên nhân không gì khác.
Do Thời Sênh đang bày trò.
Lúc xui xẻo thì uống nước mát cũng tắc ở kẽ răng, chỉ số xui xẻo của cô có thể đạt đến 5 sao, cô ăn cơm, đi dạo cũng có thể gặp vụ án hình sự.
Đa số các vụ án đều là vụ án nhỏ, rất ít vụ là án mạng.
Bây giờ Cục cảnh sát e dè Thời Sênh, nghe thấy tên của cô liền có phản xạ bịt tai lại.
Gặp cô là xui xẻo.
Bây giờ Đội trưởng Hồng giống như trở thành đội trưởng chuyên dụng của Thời Sênh.
Hắn trừng mắt nhìn mảnh thủy tinh rơi đầy trên sàn, một lúc lâu sau mới nhìn về phía cô gái nhỏ đang đứng bên cạnh quầy lễ tân, mặt mày nhàn nhã.
“Lần này lại là chuyện gì nữa đây?” Đội trưởng Hồng bị giày vò đến mất hết khí lực.
Cô gái nhỏ này nhìn có vẻ đáng yêu nhưng lại đem lại cho hắn một cảm giác không giống người tốt một chút nào, trên người có một luồng yêu khí.
Còn nữa, mỗi khi cô mở miệng con quạ ra, chuyện tốt không linh chuyện xấu thì linh.
Tội phạm nếu như gặp phải cô đều dễ dàng bị bắt, có khi còn trực tiếp lật lại vụ án mười mấy năm về trước, hiệu suất phá án của cảnh sát càng ngày càng tăng.
“Ăn cướp.” Thời Sênh nhướng cằm.
Hắn còn không biết là ăn cướp sao?
“Tôi hỏi sao cô lại ở đây?”
“Đương nhiên là đến mua nhẫn rồi.” Thời Sênh trợn tròn mắt, “Nếu không thì tôi đến đây giúp bọn chúng ăn cướp sao?”
Đội trưởng Hồng: “…”
Cô nói như thế là muốn bị bắt à!
“Hai người sắp kết hôn?” Đội trưởng Hồng nhìn người đàn ông đứng bên cạnh cô.
Người đàn ông này… cũng là một người kỳ lạ.
Tiền đồ rộng mở không muốn, suốt này đi theo cô bé này làm chuyện không đàng hoàng, bày trò làm loạn khắp nơi.
Thời Sênh cười híp mắt mời: “Đội trưởng Hồng đến tham dự hôn lễ của chúng tôi chứ?”
Đội trưởng Hồng tưởng tượng cảnh tượng của hôn lễ, rùng mình nói: “Tôi rất bận.”
Hắn không dại đi thu dọn cục diện rối rắm cho bọn họ.
Bởi vì quá quen rồi, rất nhanh Thời Sênh và Hạ Linh đã được thả.
Đội trưởng Hồng đi thẩm vẫn mấy tên cướp kia.
“Đều là tại anh.” Vừa ra khỏi hiện trường, Thời Sênh oán trách Hạ Linh: “Chọn nơi quỷ quái gì không biết, mới mấy phút đã bày trò rồi.”
Hạ Linh ấn đầu Thời Sênh: “Vừa nãy là ai ngứa mắt đối phương, nói lời khiêu khích hả?”
Tội danh này Hạ Linh không gánh.
“Hắn lại muốn sờ anh!” Nói đến đây cô càng tức giận, “Ông đây còn không nỡ sờ, hắn lại muốn sờ anh, em khiêu khích hắn thì làm sao?”
Mẹ nó! Ăn cướp còn không tập trung, lại muốn sờ người đàn ông của cô, đến làm trò cười sao?
Bị bắt là đáng đời.
Hạ Linh ám muội chớp chớp mắt nhìn Thời Sênh: “Về nhà cho em sờ thỏa thích.”
“Thật?”
Dạo gần đây anh cực kỳ kiêu ngạo, không cho sờ, càng đừng nói đến chuyện ngủ, nói cái gì mà muốn bồi dưỡng cơ thể.
Bồi dưỡng cơ thể cái rắm!
Mẹ nó! Cũng không phải đang ở cữ.
Tức chết bản cô nương rồi.
“Thật.” Hạ Linh gật đầu.
Thời Sênh lôi điện thoại ra, mở ghi âm, giơ ra trước mặt Hạ Linh: “Nào, nói lại một lần nữa đi!”
Hạ Linh: “…”
Anh không đáng tin như vậy sao?
Hạ Linh bất đắc dĩ nhìn Thời Sênh: “Về nhà cho Bé ngoan sờ thỏa thích.”
“Á!”
Hạ Linh vừa dứt lời, bên cạnh vang lên một tiếng hét chói tai.
Tiếng hét to đến nỗi làm Thời Sênh suýt nữa làm rơi điện thoại.
“Hạ Linh, là Hạ Linh…”
“Trời ơi, tôi lại nhìn thấy Hạ Linh ngoài đời!”
Âm thanh kích động của fan liên tục từ bên cạnh truyền đến, càng này càng nhiều người tiến về phía bọn họ.
Vốn dĩ bên ngoài chỉ có vài người vây quanh, lúc này đã vây kín.
Hạ Linh và Thời Sênh chỉ có thể lui vào trong hiện trường vụ án.
“Hai người quay lại làm gì?” Đội trưởng Hồng nghe thấy động tĩnh từ bên ngoài, nhìn thấy Thời Sênh, ngôi sao chổi này lại quay lại, nhất thời quát to.
Thời Sênh khổ não nói: “Trời sinh ra tôi quá xinh đẹp, quá nhiều người sùng bái tôi.
Đội trưởng Hồng không ngại cho xe cảnh sát mở đường cho chúng tôi chứ?
Đội trưởng Hồng: “…” Tưởng hắn bị điếc sao?
Người ta gào tên người yêu của cô, mẹ nó cô dát vàng lên mặt mình là có ý gì?
“Đợi ở bên cạnh, đừng bày trò!” Đội trưởng Hồng cảnh cáo Thời Sênh.
Mà lúc này trên weibo đã nổ tung rồi.
# Tiệm vàng nọ ở Thành Đông bị