Người theo dõi Thời Sênh rất nhiều, lúc này đa số người đều theo cô đến đây.
Khốn kiếp, muốn tính kế ông sao?
Tưởng ông mày là đồ ngốc à?
Thời Sênh rút kiếm ra, vung về phía kiến trúc trước mặt, kiếm khí lập tức gọt mất nửa bên của kiến trúc.
Tòa nhà sụp xuống, từng con Hắc Tinh Linh từ trong tòa nhà bay ra, che khuất bầu trời, tất cả ánh sáng đều bị che khuất.
Họ chỉ nghe thấy tiếng vẫy của đôi cánh, Hắc Tinh Linh đông nghìn nghịt từ trời giáng xuống.
“A!”
Tiếng kêu này làm hỗn loạn cả hiện trường, họ không ngờ tới ở đây lại có đám Hắc Tinh Linh.
Thời Sênh đứng ở nơi cao, bọn Hắc Tinh Linh tấn công cô trước.
Thời Sênh nhanh chóng giải quyết bọn Hắc Tinh Linh vây lấy cô, nhảy đến nơi không gian hẹp nhỏ.
Phía dưới quá nhiều người, Hắc Tinh Linh sẽ không đuổi theo cô, đều chạy đi vây lấy bọn người phía dưới.
Thời Sênh trốn ra sau thu gom bọn Hắc Tinh linh, đợi khi chúng giải quyết xong bọn người đó, cô cũng giải quyết chúng sắp xong.
Trên mặt đất đầy thi thể tràn ngập mùi máu tanh.
Thời Sênh lấy thẻ đen trên người bọn người đó, lại ngồi tại chỗ tăng cấp cho đám thẻ đen tới cấp cần dùng.
Đợi Thời Sênh rời khỏi nơi đó, phía bóng tối mới có người từ từ đi ra, gương mặt hắn trắng bệch, thân thể run rẩy, đầu ốc trống rỗng.
Cô gái đó là người à?
Hắc Tinh Linh nhiều như vậy mà bị một mình cô ta gϊếŧ sạch!!!
Hắn nhìn thi thể đầy trên đất, không dám ở lại đây, chọn ngược hướng với cô.
Hắn không muốn gặp biếи ŧɦái đáng sợ như vậy, nhiệm vụ phát trên thẻ đen rõ ràng không hoàn thành được.
…
Mười mấy ngày sau, Thời Sênh gặp lại Bùi Tiến và Miêu Miêu.
Khi Thời Sênh đang chơi đùa với mấy con Hắc Tinh Linh, Bùi Tiến và Miêu Miêu đột nhiên xông vào.
Hai con Hắc Tinh Linh lập tức từ bỏ cô để tấn công hai con mồi có vẻ dễ ăn kia hơn.
Bên họ còn đi theo 1 bọn người, không giống như đuổi họ, càng giống như đang chạy trốn.
Thời Sênh ngồi trên thiết kiếm, nhìn họ chạy qua bên dưới.
Cô rất nhanh đã nhìn thấy thứ đang theo đuổi họ.
Là 1 đám Hăc Tinh Linh lớn hơn.
Hắc Tinh Linh lúc trước như là thời niên thiếu, đám Hắc Tinh Linh đuổi theo lúc này giống như bọn thành niên.
Móng vuốt của bọn chúng làm cô có cảm giác như có thể xé nát người ra.
Thời Sênh lại ngứa tay.
Nhưng nghĩ lại vết thương chưa lành trên người, chạy vẫn tốt hơn!
Nữ chính cũng không biết đi đâu mất rồi, lâu vậy còn không ra! Không có Thẻ Trị Liệu, vết thương của cô không thể nào hết, cho dù đạo cụ của Hệ thống có thể kéo dài thời gian tái phát, nhưng thời gian không lâu.
Thời Sênh đạp lên thiết kiếm, chạy nhanh hơn người phía dưới.
Thời Sênh phát hiện tốc độ bọn Hắc Tinh Linh đó nhanh hơn trước, chớp mắt đã đuổi kịp cô.
“Dư Hạ! Dư Hạ ở gần đây! “
Người phía dưới không biết ai thét lên 1 tiếng, đám người vừa chạy, vừa nhìn xung quanh.
“Ở trên trời!”
“Trời… kiếm của ả sao lại biết bay? Kỹ năng của ả là đây à?”
“Không phải Dư Hạ lợi hại lắm sao? Cô ta có thể đói phó bọn Hắc Tinh Linh phía sau không?”
Tiếng ồn ào từ phía dưới truyền lên, Bùi Tiến và Miêu Miêu cũng nhìn thấy, cũng không ngờ là gặp lại cô.
“Dụ mấy thứ kia đuổi theo ả ta, chúng ta thừa cơ bỏ chạy.”
Đề nghị này được mọi người đồng ý, trong lòng họ, người tên Dư Hạ này chắc chắc rất lợi hại, nhiều người truy sát như vậy mà vẫn còn sống.
“Các ngươi quyết định phương án nhanh vậy, hỏi qua ta chưa?” Lại muốn cô giúp họ chạy trốn? Nói chơi à? Không gϊếŧ bọn họ là may lắm rồi!
“A!”
Bọn người đó dừng lại nhìn cô gái cản đường mình.
“Kêu gì chứ, có cưỡng bức ngươi đâu.” Thời Sênh trừng mắt với cô gái vừa hét lên kia.
“Dư Hạ tránh đường!” Cô gái tức giận nhìn Thời Sênh thét lên.
“Dựa vào đâu chứ?” Thời Sênh nghiêng đầu, “Lúc nãy không phải các người muốn tôi giúp các người kéo thêm điểm thù hận à? Chẳng phải tôi đang giúp các ngươi sao.”
Ai muốn ngươi kéo điểm thù hận như vậy?
Thời Sênh nhìn về phía sau, hô lên rất khoa trương, “Ây da, chúng đuổi lên kìa!”
“A