[Ký chủ, tỉnh! Tỉnh! Tự biên tự diễn ít thôi!]
Hệ thống dỏm lại phá đám cô.
Cô phải tự thêm cho mình chút độc thoại nội tâm mới diễn được chứ.
Mộ Lâm nghĩ đến rất nhiều khả năng, cô có thể sẽ vồ tới giải thích, có thể sẽ khóc lóc, nhưng hắn không ngờ cô lại hét vào mặt hắn như vậy.
“Không được sao? Tại sao chứ? Chẳng phải chính nàng đã thay mặt phụ hoàng nàng ra lệnh cho Tần Kiệt đánh Khương quốc sao? Đó chẳng phải là quê hương của mẫu phi nàng sao?”
Hóa ra là chuyện này.
Sao hắn biết được?
“Sao người biết?”
Mộ Lâm giống như con diều đứt dây.
Hắn mong rằng cô phủ nhận, nhưng không ngờ…
Hắn cười chua chát: “Quả nhiên!”
Mẫu phi! Người nhìn xem!
Người vẫn luôn nói trưởng tỷ là người tốt, chắc chắn con gái của tỷ ấy cũng sẽ rất dễ thương.
Gặp được cô, hắn cũng từng nghĩ vậy …
Tuy rằng hắn chưa từng gặp công chúa Mộ Ý, nhưng qua lời kể của mẫu phi, hắn có thể thấy rằng bà rất yêu quý vị trưởng tỷ này.
Hắn thất vọng rời đi, tự nhiên vạt áo bị níu lại.
“Người không hỏi tại sao ta làm vậy ư?”
“Tại sao?”
“Vì ta muốn từ hôn”
“Từ hôn?”
“Nếu ta thuyết phục được Tần Kiệt dẫn quân, sẽ thu hồi hôn ước giữa ta và hắn.
Nhưng hắn sẽ không để cuộc chiến xảy ra đâu”
Mộ Lâm giọng lại càng lạnh: “Nàng hiểu hắn như vậy sao?”
Tất nhiên! Vì hắn là nam chủ mà.
Tác giả xây dựng hắn theo hình mẫu chính nhân quân tử, vì nước vì dân.
Nếu không phải trong cốt truyện hắn bị lão hoàng đế nắm thóp, thì cũng sẽ không dẫn quân ra trận.
Sự xuất hiện của Vi Nhã đã khiến cho cốt truyện đi chệch hướng.
Tuy nhiên hiểm họa vẫn còn.
Nếu không chặt đứt gốc rễ vấn đề, một ngày nào đó hai nước vẫn có thể bùng nổ chiến tranh.
Nghĩ là nghĩ vậy.
Nhưng làm sao Vi Nhã nói cho hắn biết Tần Kiệt là nam chủ được.
“Người ghen sao?” Vi Nhã chú ý điểm này.
“Ghen?”
“Chẳng phải người ghen với Tần Kiệt sao?”
“Không có” Hắn ghen để làm gì chứ! Cho dù hắn thích cô thật nhưng cô và hắn là không thể nào.
Ghen cũng chẳng có tác dụng gì.
“Sao người biết chuyện ta ra lệnh cho Tần Kiệt?”
Mộ Lâm nhớ lại.
Hắn đã nhận được một bức thư nặc danh, nói rằng Hòa An công chúa giao kèo với Hoàng đế Nam quốc rằng sẽ thuyết phục được Tần Kiệt dẫn trận.
Hắn nửa tin nửa ngờ, liền cho Mật Các điều tra.
Quả thật việc này được giữ kín như bưng, phải mất rất nhiều thời gian Mật Các mới xác thực được chuyện này.
Tuy nhiên, bức thư kia không biết từ đâu gửi đến.
Vi Nhã trầm ngâm.
Chuyện này số người biết không nhiều.
Bỗng nhiên, Mộ Lâm th ở dốc.
“Cửu thúc, người sao vậy?”.
Truyện Hot
Mộ Lâm hai mắt đục ngầu, đẩy mạnh Vi Nhã ra, chạy ra ngoài.
Vi Nhã cố hết sức bình sinh ôm hắn kéo lại.
Bộ dáng hắn như vậy, bị người khác nhìn thẩy rất nguy hiểm.
“Buông ta ra”
Vi Nhã không nghe, cố chấp ôm lấy hắn: “Ta không buông”
Tần Kiệt ở dưới lầu mắt tinh tai thính, thấy có sự không ổn, định chạy lên.
Nhưng bị tên thuộc hạ ngăn lại: “Tần tướng quân, không nên quấy rầy vương gia”
“Tránh ra” Tần Kiệt động thủ với tên thuộc hạ.
Qua mấy chiêu liên tiếp, tên thuộc hạ liền bại trong tay Tần Kiệt, trơ