EDIT: moritica.
Bị Hệ thống rót một bát canh gà, Hạ Thanh Trúc mơ hồ sinh ra cảm giác hoài nghi nhân sinh, tiêu hao toàn bộ điểm thiện lương mình có.
Dù hao nhiều, nhưng tác dụng không thể khinh thường, nó có thể phát hiện toàn bộ người sống sót trên cả nước.
Có nó, có thể trực quan tìm được người sống sót ở nơi khác, trực tiếp đào hầm đến đó là được, mà không phải đào loạn không có mục đích.
Nhưng Hạ Thanh Trúc mua xong liền hối hận, tốn nhiều điểm thiện lương như thế để đi cứu người khác, cô là bị nước vào não rồi! Cứu được những người kia có lợi ích gì với cô? Vì sao phải dùng hết điểm thiện lương của mình? Cô lấy được nhiều điểm thiện lương từ hệ thống dễ dàng gì?
【Hệ thống vì tiết kiệm điểm thiện lương của cô mà! Vì duyên cớ, mỗi lần tìm được một người sống sót sẽ ban thưởng 1 điểm thiện lương, cái này lời bao nhiêu? Cả nước có nhiều người sống sót lắm đấy!】
Hạ Thanh Trúc cười lạnh, "Tin ngươi ta là heo, lúc trước ngươi nói cứu được 1 người nhận 1 điểm thiện lương, sau đó thì sao? Thêm một điểm ngươi tặng được 2000 điểm, ngươi cho là ta ngu, mắc cùng 1 cú lừa?"
【Lần này khác, cô không tin cũng không còn cách nào, hàng bán rồi không thể trả lại.】
Hạ Thanh Trúc: "..."
Muốn đánh hệ thống phải làm sao đây?
Mua cũng mua rồi, lại không được trả hàng, Hạ Thanh Trúc đành theo lời Hệ thống nói đi cứu người.
Cô chân trước vừa đi, siêu thị của Lâm Tô liền mở ở ga tàu.
Lâm Tô ký hợp đồng với rất nhiều thẻ sư, ưu tiên mua bán vật tư của bọn họ.
Có nhiều thẻ sư cung ứng, cửa hàng của Lâm Tô càng phong phú.
Có yểm hộ, cô cuối cùng cũng không kiêng kị gì nữa đến hệ thống đào bảo mua mua mua.
Sau khi Lệ Thanh Phong đi qua đường giữa hầm trú ẩn với ga tàu, liền đi tìm Lâm Tô.
Danh tiếng của Lâm Tô ở hầm trú ẩn vang xa, tùy tiện tìm một người hỏi là tìm được cô.
Lâm Tô nhận ra đây là bạn học cao trung, sau này là người ái mộ nguyên chủ, không chút do dự đuổi anh đi tham dự công trình xây dựng dưới mặt đất.
Lệ Thanh Phong vốn muốn hầu bên người Lâm Tô, có thể gặp lại người mình thích ở tận thế là chuyện khó khăn biết bao, anh không muốn tách ra.
Cho dù Lâm Tô không đáp lại cũng được, anh chỉ cần mỗi ngày nhìn thấy cô là vui rồi.
Nhưng thấy Lâm Tô mỗi ngày bận bịu giúp đỡ người khác, anh lại không có việc gì chờ người khác cứu tế, điều này khiến anh cực kỳ xấu hổ.
Cuối cùng vẫn phát huy sở trường, cống hiến một phần sức lực của mình.
Ban đầu Lệ Thanh Phong đi theo sau mông Hạ Thanh Trúc, giúp cô ta gia cố đường dưới lòng đất, cô đào đến đâu, anh gia cố đến đó.
Về sau ngại phiền phức, dứt khoát thương lượng với Hạ Thanh Trúc nên khởi công thế nào.
Hạ Thanh Trúc thấy anh liền sinh khí, anh còn luôn khoa tay múa chân, nhưng nghĩ đến tác dụng của anh, lại đành nhẫn nại.
Được rồi được rồi, tất cả là vì cứu người.
Tạo nghiệp, cô rõ ràng muốn làm người xấu lòng dạ đen tối, bây giờ lại vì cứu người chịu ủy khuất, khả năng cô bị nước vào não thật.
Lâm Tô theo sát bước chân Hạ Thanh Trúc, Hạ Thanh Trúc đào đến đâu, cô mở siêu thị đến đấy, siêu thị Tây Bắc ở dưới lòng đất mọc lên như nấm.
Tận thế năm đầu tiên, hai người một đào hang một mở siêu thị.
Nhờ Hạ Thanh Trúc vô tư kính dâng, Thành Hoàng Sa so với trước kia còn lớn hơn, cô ta đào thông hết xung quanh Thành Hoàng Sa, còn có Lâm Tô phía sau giải quyết tốt hậu quả, nhanh chóng ổn định người sống sót.
Vì có siêu thị của Lâm Tô, mọi người không lo vấn đề vật tư, vấn đề cần suy nghĩ duy nhất là làm thế nào để tiếp tục sinh hoạt.
Bây giờ chỉ cần có một tổ chức chính thức, xây lại cuộc sống cho mọi người.
Dù Hạ Thanh Trúc cùng Lâm Tô cống hiến lớn nhất để xây nên Thành Hoàng Sa, bên cạnh đó không thiếu thế lực khắp nơi chiếm cứ.
Trong đó lớn mạnh nhất là Liên minh thẻ sư.
Tên như nghĩa, đây là tổ chức có thành viên là Thẻ sư, theo thời gian phát triển, mọi người càng phát hiện độ chênh lệch giữa Thẻ sư và người bình thường, dù tác dụng của bọn họ bị Lâm Tô làm suy yếu nhiều, nhưng vẫn ưu việt hơn người bình thường.
Đẳng cấp chênh lệch, nhất thời không thể loại bỏ.
Ai làm Thành chủ Lâm Tô không đểý, nhưng vấn đề là, nhóm Thẻ sư muốn loại bỏ quyền bầu cử của người bình thường, chỉ có Thẻ sư mới có quyền bầu chọn Thành thủ Thành Hoàng Sa.
Lâm Tô có danh tiếng to lớn trong lòng người bình thường, mà người bình thường chiếm hơn 2/3 số người sống sót, nên kết quả bầu chọn không có gì bất ngờ, chắc chắn là Lâm Tô.
Mà hành động mở siêu thị trước đó của Lâm Tô, đã động chạm đến lợi ích của đám Thẻ sư.
Vì cô tồn tại, nhóm Thẻ sư hoàn toàn không có ưu thế.
Nên không ít Thẻ sư hận chết Lâm Tô, để cô ứng tuyển? Sao có thể!
Thật ra Lâm Tô không thể hiểu nổi tâm lý của những người này, đều là con người vì sao phải phân biệt nhau thế? Nếu nói tạo ra vật tư, nuôi sống mọi người, vậy mấy bác nông dân trước kia cũng có lời muốn nói: Nuôi sống hơn 13 vạn nhân khẩu chúng tôi từng kiêu ngạo chưa? Công nhân muốn nói: Sản xuất ra sản phẩm bản chạy ở nước ngoài chúng tôi giỏi không?
Tận thế đến, hoàn cảnh thay đổi, trật tự sản xuất trước kia cũng thay đổi, nhóm thẻ sư thay thế vị trí nông dân và công nhân, vất vả nuôi sống mọi người, nhưng những người khác cũng đâu nhàn rỗi.
Kiến tạo Thành dưới lòng đất đều do người bình thường cố gắng, mỗi người một chức, cống hiến một phần sức lực của mình để kiến tạo lại quê hương.
Mà quan trọng nhất là —— xây Thành do một mình Lâm Tô chi tiền! Cô chi!
Cô tuyển người bình thường làm việc, cho bọn họ tiền lương, để bọn họ kiếm tiền đến siêu thị mua vật tư, dùng phương thức như thế cứu trợ tất cả mọi người.
Nên cô mới bỏ ra tiền và vật tư, người bình thường đổ mồ hôi xây Thành, vì sao bọn họ lại không có phần? Ngược lại nhóm Thẻ sư không làm gì lại ngồi