Nhóm dịch: Bánh BaoTrong nhà chỉ còn lại ông Phó, Bì Bì, Đường Đường và Khúc Thanh Thanh.
Ông Phó mở miệng nói: “Đã mệt mỏi một ngày rồi, đi nghỉ ngơi đi, Bì Bì, Đường Đường cũng giao cho bảo mẫu là được.
”Khúc Thanh Thanh gật đầu lên lầu.
Đi tới trước phòng ngủ của cô và Phó Thương Niên.
Phòng ngủ rất lớn, cũng rất đơn giản, các chi tiết thể hiện hương vị.
Cô đặt túi xuống, kế đó đi vào phòng tắm.
Bồn tắm, vòi hoa sen, xà phòng, sữa rửa mặt, sữa tắm được đặt một cách có trật tự, tất cả mọi thứ đều là vật không có ở trong cung điện Đại Ngụy.
Cô quan sát mò mẫm một hồi lâu, trước khi xả nước nóng vào bồn tắm.
Cẩn thận đi vào bồn tắm, thoải mái ngâm mình.
Khúc Thanh Thanh còn cố ý sử dụng dầu tẩy trang để loại bỏ lớp trang điểm dày trên gương mặt.
Đứng trước gương, khi nhìn thấy làn da mình trắng như tuyết, ánh mắt trong trẻo, môi đầy hồng nhuận, chưa thoa phấn đã sáng rực chói mắt, ánh mắt rơi vào cơ thể trắng nõn kia.
Bỗng dưng cô có chút xấu hổ.
Vội vàng mặc áo choàng tắm, tháo khăn tắm trên đầu, nhặt máy sấy tóc treo trên tường, cắm điện.
Chuẩn bị tâm lý một lát mới không bị tiếng ù ù của máy sấy tóc làm cho sợ hãi.
Chỉ chốc lát sau, tóc đã khô.
Cô thay quần áo gia đình,