Editor: Mây aka Tiên Vân
17|12|2021
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
Chương 75.
Nhóc con miệng nhỏ hồng hào có chút mở ra, lông mi dài rũ xuống, Ân Âm cảm thấy trong lòng mềm mại khi nhìn thấy.
Con của cô tới ngủ cũng đáng yêu như vậy.
Lúc về đến nhà đã hơn bốn giờ.
Tiểu gia hỏa còn chưa có tỉnh.
Ân Âm ôm con trai vào phòng, lau người sạch sẽ rồi đổi một bộ quần áo mới, mới đem cậu nhét vào trong chăn.
Vừa ra khỏi phòng, Ân Âm liền nhìn thấy Tô Mạch cầm bánh gato trên tay.
Đây là bánh hôm qua Tô Mạch đặt, hôm nay mới giao tới.
Hắn đem bánh gato đặt vào tủ lạnh.
Nhớ tới lúc Ân Âm nói chuyện với Sở Hằng ở công viên giải trí, hắn muốn mở miệng hỏi, nhưng ngẫm lại lỡ lúc đó Ân Âm chỉ nói đùa thì sao?
Ân Âm nhìn thanh niên đang rối rít trước cửa tủ lạnh, trong lòng cảm khái, quả nhiên đáng yêu đều có di truyền, Đô Đô đáng yêu như vậy chính là di truyền từ Tô Mạch.
Ân Âm nhìn một chút liền biết hắn đang suy nghĩ cái gì.
Một tia trêu đùa xẹt qua trong mắt, cô đi qua dựa vào một bên cửa khác tủ lạnh, dò xét hắn: "Anh đang nghĩ tới việc gì vậy?"
Tô Mạch đang loay hoay, nhìn thấy Ân Âm, lại nghe được cô hỏi như vậy, bất thình lình giật mình.
"Anh......"
Hắn còn chưa suy nghĩ làm sao mở miệng, liền nghe được Ân Âm nói: "Chính là em đang nói đùa."
Tô Mạch nuốt hết lời trở về, ánh mắt mờ mịt đi mất phần, quả nhiên là nòi đùa.
Tuy nhiên, vẻ thật vong trên mặt chỉ thoáng qua vài giây, hắn lập tức che lấp tốt cảm xúc của mình, nở ra một nụ cười nói: "Ừm, bây giờ anh ở nhà chiếu cố Đô Đô cũng rất tốt."
Ân Âm nhíu mày "ồ" một tiếng: "Hóa ra anh muốn em phụ trách việc kiếm tiền nuôi gia đình, còn anh phụ trách xinh đẹp như hoa."
"Hả?" Tô Mạch có chút ngốc.
Đầu ngón tay trắng muốt của Ân Âm nâng chiếc cằm mịn màn của Tô Mạch lên, nhìn vào khuôn mặt của hắn, liên tục gật đầu: "Chà, bộ dạng xác thực không tệ, nhìn rất ưu tú, trông giống như Phan An, đúng là một soái ca."
Tô Mạch vừa được khen ngợi bắt tri bất giác mới phát hiện ra mình bị đùa giỡn, lập tức dở khóc dở cười, gương mặt nhiễm lên một tầng đỏ ửng, hô lên: "Chị Ân Âm."
Ân Âm khẽ cười một tiếng, buông tay ra: "Được rồi, vừa rồi mới là đùa với anh. Lúc ở công viên giải trí em không có nói đùa, em dự định cho anh tái xuất, còn anh có muốn trở lại không?"
Dừng một chút, cô lại nói: "Anh thích đóng phim, cũng có ước mơ của riêng mình, mà em lại đem anh nhốt ở biệt thự nhỏ này quá lâu rồi, điều đó thật sự không nên."
Mặc dù chỉ cùng Tô Mạch hợp tác một lần, nhưng cô biết hắn là một người diễn viên rất có linh khí, trong tâm cũng có niềm đam mê với diễn xuất.
Chính Ân Âm là người phá bỏ niềm yêu thích diễn xuất và bẽ gãy đôi cánh theo đuổi ước mơ của hắn.
Tô Mạch không biết đang nghĩ đến cái gì, trong lòng có chút bối rối, cầm tay Ân Âm, vội vàng nói: "Em không cần tự trách, đều là anh cam tâm tình nguyện, mà anh là cha của Đô Đô, cũng nên chăm sóc nó."
Tô Mạch nghĩ đến biểu hiện khác thường của Ân Âm hai ngày nay, chợt nảy ra một suy đoán đáng sợ: Không phải Ân Âm muốn ly hôn với hắn chứ!
Càng nghĩ, Tô Mạch càng cảm thấy có khả năng.
Trong lòng vốn dĩ đang vui mừng khôn xiết vì có khả năng tái xuất, liền chìm vào trong thung lũng sâu vô biên, hắn đột nhiên ôm lấy Ân Âm, hoảng loạn nói: "Chị Ân Âm, anh không tái xuất, anh có thể ở đây một đời để chăm sóc Đô Đô, em đừng ly hôn với anh."
Ân Âm đột nhiên bị ôm chặt, rất nhanh liền phản ứng, Tô Mạch lại suy nghĩ lung tung, lo được lo mất.
Hết chương 75.
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
( Truyện chỉ được đăng tải ở truyenwiki1.com @__S_K_Y__s và Mê đọc truyện Gác Nhỏ Nhà Mây vui lòng đọc ở trang chính chủ để ủng hộ editor ra chap nhanh :3 )
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
Chương 76.
Nghĩ đến đời trước, Tô Mạch bị trầm cảm nặng mà nhảy lầu, trái tim Ân Âm cảm thấy đau đớn khủng khiếp, đó là cảm giác bắt nguồn từ cơ thể của nguyên thân.
Cô ôm lấy Tô Mạch vỗ về, nói: "Anh đang nghĩ gì vậy, tại sao em lại ly hôn với anh, em còn nghĩ muốn cùng anh công khai nữa."
Nghe được sẽ không ly hôn, Tô Mạch thở phào nhẹ nhõm, nhưng lúc nghe đến công khai, triệt để trợn tròn mắt.
"Chị Ân Âm, em nói công khai?"
"Đúng vậy, sau khi anh tái xuất thuận lợi, chúng ta liền công khai." Ân Âm chăm chú nhìn hắn, chân thành nói: "Tô Mạch, nhưng năm qua đã vất vả cho anh. Chúng ta đã kết hôn, còn có Đô Đô, em tự nhiên cũng muốn cho anh một cái danh phận."
Tô Mạch chỉ cảm thấy pháo hoa không ngừng nổ trong đầu mình, cả người tràn ngập vui sướng. Bởi vì quá vui vẻ mà tay chân có chút luống cuống.
Ân Âm nhìn bộ dáng luống cuống đáng yâu của hắn, muốn cười một tiếng, cố ý nghiêm mặt nói: "Làm sao? Chẳng lẽ anh không đồng ý công khai với em?"
"Dĩ nhiên là không phải." Tô Mạch lập tức phủ nhận, mấy giây sau thấy phản ứng của mình