Editor: Mây aka Tiên Vân
17|12|2021
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
Chương 77.
"Đô Đô tỉnh rồi, đi rửa mặt đi, đợi chút nữa tới dùng cơm." Ân Âm cầm một dĩa đồ ăn đặt trên bàn nói.
"Được ạ." Nhóc con âm thanh non nớt trả lời, ngáp một cái uể oải, lười biếnt lấy tay chống lại những lọn tóc quăn nhỏ trên đầu dựng lên, trở về rửa mặt.
Chờ cậu trở lại lần nữa, liền nhìn thấy bàn cơm thịnh soạn và thơm phức.
Ân Âm ôm cậu lên chiếc ghế con, lại xới cơm cho ba người.
"Đô Đô, không được ăn quá no nha, đợi chút nữa còn phải ăn bánh gato." Ân Âm dặn dò.
"Được ạ." Tiểu gia hỏa đang ăn cơm, trả lời một cách mơ hồ.
Ân Âm hiếm khi được cùng con trai ăn cơm, tự nhiên thỉnh thoảng lại gắp thức ăn đồ ăn qua cho cậu, về sau liền.....
Tô Nguyên Gấm sờ cái bụng nhỏ tròn vo, khẽ thở dài một cái, từ chối miếng thịt mẹ đưa qua: "Mẹ, con đã ăn no rồi."
Đều do cậu, nói ăn ít một chút, lại bởi vì không nỡ cự tuyệt mẹ, một mực ăn hết, hiện tại cũng đa ăn quá no.
Ân Âm nhìn thấy cái bụng tròn của con trai, mới kịp phản ứng.
Nói không cho cậu ăn quá no, mà cô lại liều mạng gắp thức ăn cho cậu.
"Không sao, chờ chút nữa đi tản bộ tiêu cơm một chút, bánh gato tối nay ăn."
"Vâng." Tô Nguyên Gấm kỳ thật có chút tiếc nuối, thật ra cậu muốn chuẩn bị sinh nhật sớm một chút, tò mò mẹ sẽ tặng quà gì cho mình.
Nhóc con ăn no rồi, Ân Âm liền đem thịt gắp cho Tô Mạch.
Cho tiểu gia hỏa con ăn no, thì cũng không thể bỏ quên tiểu gia hỏa ba ba a.
Mà Tô Mạch, cho tới bây giờ cũng sẽ không cự tuyệt Ân Âm.
Thế là, hắn cũng ăn quá no.
Hai cha con liếc nhìn nhau, cả hai điều hiểu ý tứ của mình, cho dù ăn quá no, nhưng cũng rất hạnh phúc, đúng là gánh nặng ngọt ngào mà.
Ăn cơm xong, nhớ tới hai cha con ăn quá no, Ân Âm liền lôi kéo bọn hắn đi tản bộ trong tiểu khu.
Bởi vì tiểu khu có vị trí đắt địa, bảo an cũng tốt, trong tiểu khu cũng có minh tinh và doanh nhân sống.
Bốn năm trước nguyên chủ không nguyện ý cùng Tô Mạch công khai, cho nên mua biệt thự ở nơi tương đối vắng vẻ trong tiểu khu, sẽ không có người đi qua.
Mà bây giờ cho dù dự định công khai, nhưng cũng không phải hiện tại, nên lúc Ân Âm ra cửa, vẫn mang khẩu trang và mũ.
Ban đêm sau bảy giờ, đèn trong tiểu khu sáng lên, chiếu sáng ngôi đình trên mặt nước, những cây cầu nhỏ và dòng nước chảy bên trong, hoàn cảnh ở tiểu khu không tệ, gió thổi nhè nhẹ, rất thích hợp đi tản bộ.
Bởi vì một nhà ba người đi dọc theo tiểu khu, lại vào cái giờ thích hợp tản bộ nhất, cho nên trong tiểu khu tương đối nhiều người.
Tô Mạch vốn dĩ lo lắng có người nhận ra Ân Âm, nhưng thấy cô không thèm để ý, Đô Đô lại rất vui vẻ, nên tâm tình cũng bình tĩnh lại.
Cho đến khi một nhà ba người đi xa, một minh tinh hạng 2 bỗng nhiên dừng lại, nhìn bóng lưng của bọn họ, như có điều gì đó suy nghĩ, nói với người bên cạnh: "Người đàn ông kia là Tô Mạch đúng không?"
"Tô Mạch, ai vậy?"
"Bốn năm trước là một tiểu sinh nổi tiếng sau một đêm, cũng không biết vì nguyên nhân gì lại giải nghệ, thật đáng tiếc." Cô sỡ dĩ nhớ rõ Tô Mạch là bởi vì giá trị nhan sắc của hắn, "Không nghĩ tới hắn vậy mà lại ở cùng tiểu khu với chúng ta."
"Tôi không biết Tô Mạch, nhưng người phụ nữ mang khẩu trang, đội nón đi bên cạnh hắn trông giống như diễn viên Ân Âm."
"Làm sao có thể." Lời này vừa nói ra, lập tức bị phủ định, "Vừa rồi là một nhà ba người, nhóc con điều ba bốn tuổi, Ân Âm vẫn luôn độc thân, mà người xung quanh đều nòi cô ấy cuồng sự nghiệp, làm sao có thế kết hôn, sinh con."
"Nói cũng đúng."
Hết chương 77.
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
( Truyện chỉ được đăng tải ở truyenwiki1.com @__S_K_Y__s và Mê đọc truyện Gác Nhỏ Nhà Mây vui lòng đọc ở trang chính chủ để ủng hộ editor ra chap nhanh :3 )
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
Chương 78.
Hai người nhưng lại không biết, cũng bởi vì các cô đoán già đoán non, cho đến khi Ân Âm cùng Tô Mạch công khai, bọn họ mới biết được đêm hôm đó, các cô đã chân chính gặp thoáng qua.
"Ba mẹ, chúng ta trở về đi." Tản bộ hơn nửa giờ, Tô Nguyên Gấm liền thúc giục trở về, cậu còn nhớ cha mẹ chưa đưa quà sinh nhật cho cậu nha.
Cậu sờ lên bụng nhỏ của mình, nhìn Ân Âm nói: "Mẹ ơi, mẹ nhìn xem, con không còn no nữa."
Ân Âm nhịn không được cười lên, xoa xoa mái tóc xoăn của cậu, sao có thể không biết được tâm tư của con trai: "Được rồi, vậy thì