Editor: Mây aka Tiên Vân
18|12|2021
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
Chương 79.
Ngày đó, Ân Âm nhớ ra Tô Nguyên Gấm gọi điện thoại cho cô để nói về sinh nhật của cậu bé, chỉ là nguyên chủ quên mất, cũng không có chuẩn bị quà sinh nhật.
Sau khi suy nghĩ, Ân Âm đã gửi tấm ảnh một nhà ba người cho người bạn mà cô quen, người bạn đó có một người nhà là chuyên gia điêu khắc gỗ, nên cô đã thỉnh cầu người ta giúp đỡ điêu khắc một nhà ba người.
Người kia đồng ý, sáng hôm sau Ân Âm liền thấy anh ta gửi tới thành phẩm.
Ân Âm nghĩ: Điều mà Tô Nguyên Gấm mong chờ nhất có lẽ một nhà ba người ở cùng nhau.
Quả nhiên tiểu gia khỏa cầm tượng gỗ nhỏ vuốt ve âu yếm, có vẻ rất yêu quý, hốc mắt còn có chút hồng, giọng nói non nớt mang theo chút nghẹn ngào: "Mẹ, Đô Đô rất thích, đây là món quà tốt nhất mà con có."
Cô nhìn bộ dáng này của con trai, đều muốn đau lòng đến hỏng.
Tô Nguyên Gấm: "Mẹ ơi, về sau con có thể mang nó đi nhà trẻ không?"
"Đương nhiên là được."
Nghe được mẹ cho phép, Tô Nguyên Gấm lập tức nín khóc mỉm cười.
Thật là tốt, cậu muốn mang tượng gỗ nhỏ đến nhà trẻ, về sau nếu có người hỏi mẹ cậu ở đâu, dáng dấp ra sao, cậu liền đem tượng gỗ lấy ra.
Tô Nguyên Gấm muốn nói cho bạn cậu biết, cậu có mẹ, đây là quà sinh nhật mẹ tặng cậu, mẹ rất tốt, cũng rất yêu cậu.
Tô Mạch nhìn tượng gỗ nhỏ, có chút sửng sốt.
Hóa ra cô vẫn để hai cha con bọn họ ở trong lòng, thật tốt.
Đêm đó, Tô Nguyên Gấm mang theo tượng gỗ nhỏ đi ngủ, cậu còn mơ một giấc mơ thật ngọt ngào, trong mơ có một lão thần tiên nói: "Tiểu Đô Đô, nguyện vọng của con ta đã nghe được, ta sẽ giúp con thực hiện nó."
-
Sáng sớm hôm sau, thời điểm Ân Âm còn say giấc, chuông cửa liền vang lên, Tô Mạch lập tức vội vàng đi mở cửa.
Người tới là một người đàn ông đầu trọc cường tráng chừng 40 tuổi, khuôn mặt bình thường, thời điểm cười với Tô Mạch thậm chí còn có vẻ nguy hiểm.
"Thẩm ca, A Âm còn đang ngủ, anh ngồi đợi một chút."
"Được."
Bởi vì biết anh ta và Ân Âm là người quen, nên Tô Mạch cũng trò chuyện vài câu liền đi nấu cơm, dự định mời anh ta chút nữa ăn cùng.
"Không sao, cậu cứ đi làm việc đi." Thẩm ca nhìn Tô Mạch, thân cao chân dài, vai rộng eo hẹp, khuôn mặt tuấn tú, càng xem càng hài lòng.
Ân Âm từ phòng ngủ đi ra nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng của Thẩm ca dò xét Tô Mạch, khóe môi cong lên, cầm lấy cái gối trên ghế sô pha đập tới tấp, hung dữ nói: "Nhìn cái gì vậy hả."
Thẩm ca thu hồi tầm mắt, vội vàng ôm lấy gối, ngại ngùng cười nói: "Đây không phải là thói quen nghề nghiệp thôi, không may bị tái phát."
"Chồng của tôi không cho anh nhìn." Ân Âm hung dữ trừng mắt liếc anh ta một cái.
Thời điểm học đại học, cô liền ký hợp đồng với giải trí Thịnh Hoàng, được đưa đến cho người đại diện kim bài Thẩm ca này.
Bởi vì ngoại hình của Thẩm ca, với cái tính thình thoàng lại nhìn chằm chằm người ta, nhìn có chút bỉ ổi, Ân Âm còn từng cho rằng Thẩm ca muốn quy tắc ngầm với cô.
Về sau mới phát hiện là cô đã nghĩ quá nhiều.
Thẩm ca không chỉ đã kết hôn, mà còn là một tên vợ nô, chỉ là anh ta có một thói quen nghề nghiệp, chính là thời điểm nhìn người ta lần đầu tiên luôn thích dùng tiêu chuẩn của một người đại nhân để nhìn nghệ sĩ, từ đầu cho tới chân, từ khuôn mặt cho đến làn da rồi giọng nói, âm thầm phân tích người này về sau có nổi tiếng hay không.
Anh ta chính là dùng thái độ để phân tích, nhưng không biết vì sao gương mặt khi ấy lại bỉ ổi như vậy.
"Cái này không phải là lần đầu, anh ta đã hơn một lần bị các cô gái, chàng trai coi như kẻ biết thái.
Sau khi Ân Âm biết cái tính này của anh, cũng dở khóc dở cười. Bất quá ra mắt nhiều năm như vậy, Thẩm ca đối xử với Ân Âm rất tốt, hoàn toàn xem là một mgươi em gái mà đối đãi, đàm gì cũng tận tâm tận lực, vì Ân Âm mà lên kế hoạch.
Hết chương 79.
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
( Truyện chỉ được đăng tải ở truyenwiki1.com @__S_K_Y__s và Mê đọc truyện Gác Nhỏ Nhà Mây vui lòng đọc ở trang chính chủ để ủng hộ editor ra chap nhanh :3 )
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
Chương 80.
Chính là vì có sự hộ tống của Thẩm ca, mà những ngày tháng của Ân Âm trong giới giải trí này mới thuận buồm xuôi gió.
Không lâu sau Tô Nguyên Gấm cũng thức dậy.
Thẩm ca nhìn nhóc con mặc bộ đồ ngủ con thỏ với mái tóc rối từ trong phòng đi ra, tráitim như tan chảy.
"Đây là Đô Đô à,