Edit: Tiêu Lạc
Beta: Cá
____________
Sau khi Diệp Mộ Sanh cùng hai người cướp sạch Kỳ gia, mang theo mấy túi vật phẩm lớn trở lại Phong Nguyệt Lâu. Bởi vì ba người đều không cần vàng bạc châu báu, cho nên Diệp Mộ Sanh chỉ lấy dược liệu cùng với đàn rồi tặng vàng bạc châu báu cho các nữ tử thanh lâu, người nghèo trên phố.
Ngày hôm sau Thu Chỉ Vọng rời khỏi Giang Nam, Diệp Mộ Sanh và Quân Khanh Mặc tiếp tục ở lại chơi vài ngày. Vài ngày này, hai người lại đi cướp sạch sản nghiệp Kỳ gia, cái gì có thể lấy thì lấy luôn, không lấy được thì trực tiếp châm lửa đốt sạch.
Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, phủ đệ Kỳ gia bao gồm cả các bí tịch đều bị thiêu sạch, người luyện võ sở hữu nội lực đều bị phế sạch, con của vợ cả trở thành hoạn quan, đương gia cùng với mấy vị cao thủ đều trở thành phế nhân, sản nghiệp cửa hàng cũng liên tục đóng cửa. Kỳ gia đã không còn được như trước kia, hoàn toàn suy bại, không có tương lai.
Đến mức Kỳ Đình Tuyết tuy rằng còn sống sót nhưng hai mắt đã bị mù, kinh mạch đứt đoạn, mất hết nội lực, thương thế nghiêm trọng, lại còn trúng độc Hủ Hóa Phấn, toàn thân trên dưới hôi hám, da thịt cũng bắt đầu hư thối.
Không có pháp lực, quần áo rách rưới, hành động không tiện, bởi vậy ngày qua ngày Kỳ Đình Tuyết chỉ có thể ở trong nhà, chịu đựng đau đớn sống không bằng chết.
Hơn nữa do Hủ Hóa Phấn vì thế toàn thân Kỳ Đình Tuyết đều bị hư thối, khoang miệng thì từng cái răng đều lần lượt rơi rụng.
Bây giờ mỗi ngày hắn đều sống đau đớn tột cùng, bị người ta ghét bỏ, Kỳ Đình Tuyết mới thật sự cảm thấy được Diệp Mộ Sanh đáng sợ chỗ nào, nhưng hắn lại không cam lòng, còn ôm vọng tưởng báo thù…
Nhưng mấy ngày sau Kỳ Đình Tuyết lại không chịu nổi tra tấn dày vò nữa, bắt đầu tự sát. Kỳ Đình Tuyết cắt cổ tay tự sát nhưng máu không chảy ra, lưỡi kiếm sắc bén còn bị thịt thối cùng máu độc ăn mòn, nháy mắt hóa thành sắt vụn, còn uống kịch độc thì chỉ càng thêm thống khổ chứ căn bản không chết được.
Kỳ Đình Tuyết cũng thử nhảy lầu, nhưng Diệp Mộ Sanh dùng hộ tâm hoàn, tầng lầu cổ đại cũng không cao, cho nên ngã xuống chỉ bị gãy một chân mà thôi, đau càng thêm đau.
Cuối cùng Kỳ Đình Tuyết kết thúc sinh mệnh của mình bằng một mồi lửa lớn, cả người Kỳ Đình Tuyết toàn là thịt nát khuôn mặt dữ tợn, mang theo nỗi uất hận không cam lòng và thống khổ, dần dần bị lửa lớn nuốt sống.
Thời điểm Kỳ Đình Tuyết chết, Diệp Mộ Sanh