Giờ Cẩm Vinh mà nói cô không hề biết Kim Đốc Vệ sẽ đến, Nhiếp Trọng Ngôn có tin không?
Xem vẻ mặt hắn chắc hẳn là sẽ không tin, Cẩm Vinh chậm rãi thu hồi tầm mắt, ngược lại nhìn về phía hắc y thích khách đang bị Kim Đốc Vệ xử lý.
truyện tiên hiệp hay
Có người sau lưng ủng hộ, không hề nghi ngờ mình, làm việc cũng nhẹ nhàng hơn hẳn.
Kim Đốc Vệ đến, tình cảnh nghịch chuyển trong nháy mắt, an toàn của công chúa được đảm bảo, Nhiếp Trọng Ngôn không khỏi thở phào nhẹ nhõm, cái mạng này của hắn ít nhất có thể sống thêm ít lâu, nhưng nghi ngờ trong lòng hắn cũng mọc thành cụm.
Bệ hạ Cửu công chúa tới Giang Nam mục đích thực sự chính là điều tra quan viên, nhưng ai là người dám ra tay ám sát công chúa?
Đám quan viên cho dù ngốc cũng sẽ không hạ sát thủ với công chúa mà bệ hạ sủng ái nhất, một khi sự việc xảy ra, không chỉ Hoằng Châu mà vô số người cũng sẽ liên lụy.
Muốn ngăn cản không cho công chúa điều tra ra chứng cứ phạm tội còn vô số biện pháp, bọn họ lại chọn cái tệ nhất ư?
Bệ hạ điều 3000 Kim Đốc Vệ đến cứu giá, có thể thấy Cửu công chúa được coi trọng thế nào.
Nhiếp Trọng Ngôn bụng đầy nghi hoặc, nhưng không mở miệng hỏi, hắn từ trước đến nay vậy luôn khống chế tốt lòng hiếu kỳ của mình.
Có Kim Đốc Vệ ở đây, phần việc còn lại tiến hành vô cùng nhanh chóng, đám quan viên sét đánh không kịp bưng tai, bị điều tra xét nhà trên dưới không sót chỗ nào.
Cửu công chúa ở Hoằng Châu nửa tháng này không đạt được kết quả gì, dùng ba ngày cuối cùng quậy quan trường Giang Nam đến long trời lở đất.
Trước kia Cửu công chúa chỉ mang theo thị vệ trong cung, lại ở hành quán, rất dễ bị ám sát, nay đã có Kim Đốc Vệ trông chừng, một con muỗi cũng không lọt.
Kim Đốc Vệ tinh nhuệ dũng mãnh, lấy một địch mười, không nói Cẩm Vinh, Nhiếp Trọng Ngôn cũng cảm thấy an tâm rất nhiều.
Lần tra xét này Cửu công chúa đứng đầu, Nhiếp Trọng Ngôn phụ tá, đến Giang Nam, cô đã biết chỉ có Nhiếp Trọng Ngôn là có thể tin tưởng, không phí thời gian liên lạc với đám người còn lại.
Cũng nhờ lần này mà Cẩm Vinh thấy được bản lĩnh của Nhiếp Trọng Ngôn, không chỉ có trị thủy mà làm người chính khí lẫm nhiên, phong cách hành sự dứt khoát lại thông thấu nhìn rõ mọi việc.
Cũng dễ hiểu vì sao Chu Cảnh Đế lại dặn dò cô tín nhiệm Nhiếp Trọng Ngôn, người như vậy, ở lại Hoằng Châu ba năm làm chức quan lục phẩm pháp tào này cũng đáng tiếc.
Nếu không lầm thì Cẩm Vinh cho rằng, Chu Cảnh Đế hy vọng cô ngày sau trọng dụng Nhiếp Trọng Ngôn,
Mà lần này tới Giang Nam, chứng kiến biểu hiện của hắn, cũng khiến Cẩm Vinh chân chính tán thành Nhiếp Trọng Ngôn.
Bản thân Nhiếp Trọng Ngôn còn không biết, nhờ mấy ngày bôn ba này mà cấp trên tương lai đã hoàn thành đánh giá mình, hắn chỉ biết mấy ngày nay chạy qua chạy lại muốn rụng chân, nhưng ba năm mai phục rốt cuộc có thành quả, quan trường Giang Nam cũng được quét sạch, tâm tình hắn không khỏi sung sướng vui mừng.
Kết quả của lần điều tra này cũng nhanh chóng truyền tới kinh thành, khiến trong ngoài triều đình trấn động,
Toàn bộ tấu chương của quan lại cùng các hoàng tử ý kiến về Cửu công chúa đều bị Chu Cảnh Đế đè xuống, nhàn nhạt kết luận một câu, "Mặc cho Cửu công chúa làm."
Các triều thần kinh hãi với quyền lực mà Chu Cảnh Đế sẵn sàng cấp cho Cửu công chúa ở Giang Nam, đồng thời càng lo sợ, ngọn lửa ở quan trường Giang Nam lần này sẽ lan đến mình.
Mà Cẩm Vinh cùng Nhiếp Trọng Ngôn lúc này đang đau đầu một chuyện khác, nước ở bờ sông Hoằng Châu bắt đầu có dấu hiệu vẩn đục, mà theo tri thức của người có kinh nghiệm, có thể đoán được một đợt lũ nữa sẽ lại ập đến.
Nhiếp Trọng Ngôn đề nghị, "Thỉnh Cửu công chúa tức tốc rút khỏi Hoằng Châu."
"Đề nghị của ngươi không tồi." Cẩm Vinh mỉm cười, sau đó không nói gì thêm.
Nhiếp Trọng Ngôn thấy Cửu công chúa chỉ nói một câu rồi không phản ứng gì thêm, hộ vệ bên người cũng không có động tĩnh, lại thêm lo lắng, "Cửu công chúa ngài không định an bài chuẩn bị hành trình sao?"
【 sớm tiễn vị tiểu tổ tông được ngày nào hay ngày đó, lỡ may có việc gì, cho dù là hồng thủy trị hết, cũng mất mạng sống.
】
Cẩm Vinh liếc mắt nhìn hắn, "Đề nghị của ngươi ta đồng tình, còn tiến hành ra sao thì phải xem xét nha."
Chờ Cẩm Vinh suy nghĩ xong, liền cho người gọi thủ lĩnh Kim Đốc Vệ Thẩm Tín lại đây,
"Cửu công chúa." Thẩm Tín hành lễ nói,
Cẩm Vinh cũng không nói nhiều, nói thẳng, "Thẩm đại nhân, giúp ta truyền tin cho phụ hoàng đi."
Cô để Nhiếp Trọng Ngôn tóm tắt qua về tình hình lũ lụt sắp tới cho Thẩm Tín, Nhiếp Trọng Ngôn trình bày xong không khỏi suy đoán
【 Phải chăng Cửu công chúa không định rời đi?】
"Nói với phụ hoàng, ta sẽ ở lại Hoằng Châu, giúp Nhiếp đại nhân trị lũ lụt."
Thẩm Tín cả kinh, còn muốn nói gì, lại thấy Cửu công chúa lộ ra chấp kim lệnh, bệ hạ không có ở đây, người nắm giữ chấp kim lệnh chính là chủ tử mà Kim Đốc Vệ nghe lệnh.
Thẩm Tín nhanh chóng quỳ xuống, "Tuân lệnh Cửu công chúa."
Đợi Thẩm Tín đi rồi, Cẩm Vinh mới nhìn sang Nhiếp Trọng Ngôn - bên ngoài ổn trọng bên trong một mảnh hỗn loạn, nói,
"Yên tâm, ta sẽ không gây phiền toái cho Nhiếp đại nhân, không chừng ta còn giúp ích cho ngài đấy."
Cửu công chúa cơ hồ chưa bao giờ tự xưng bổn cung, lần này cũng vậy, nàng không dùng giọng điệu cường thế áp người, giống như sẵn sàng nghe người giải thích một phen.
Nhiếp Trọng Ngôn trong lòng không biết là cảm giác gì, cũng giống như Thẩm Tín, đáp, "Tuân lệnh Cửu công chúa."
______
Kim Đốc Vệ còn chưa về tới kinh thành, mưa ở Giang Nam đã càng lúc càng lớn, xối xả ngày qua ngày, như báo hiệu trước một trận đại hồng thủy đáng sợ sắp xảy ra,
Mà cũng không ngoài suy đoán, trận lũ lụt thứ hai của Giang Nam nhanh chóng ập tới.
Lần này có Cửu công chúa cùng Nhiếp Trọng Ngôn, công tác chuẩn bị được tiến hành sớm, sơ tán người dân, tổ chức chống lũ, tu sửa đê vỡ, thiệt hại về người và của được giảm xuống tối thiểu.
Nhiếp Trọng Ngôn mấy ngày không ngủ không nghỉ, điều động lực lượng chống lũ, ở trong thành đào đến chục cái hố trời hứng nước, đồng thời tìm cách xả lũ khỏi lòng thành phố,