Liếc nhìn Hề Thanh Thanh yếu ớt, anh xách cô dậy: “Đúng là vô dụng.
”Anh đưa Hề Thanh Thanh vào phòng, hỏi: “Tủ của cô ta là tủ nào?”Hề Thanh Thanh chỉ vào ngăn tủ bên trái, nếu không phải chấm đỏ trên tay tác oai tác quái, khiến cô mất hết sức lực thì lúc nãy cô đã có thể đã đấm gãy xương Vương Tam Hoa rồi chỉ với một đòn rồi.
Cố Viễn Hàn nhìn cái tủ trước mặt, đi lên cầm lấy cái ổ khóa nhỏ, vừa dùng lực, ổ khóa đã mở ra! Mở ra rồi!Hề Thanh Thanh sững sờ, đây là sức mạnh mà người bình thường nên có sao? Việc này tương đương với lúc cô đạt dị năng cấp năm ở kiếp trước.
Nhưng lúc đó cô cũng chỉ dùng kĩ thuật để mở khóa, đằng này là dùng lực bẻ gãy, đến bò tót cũng chẳng thể mạnh như vậy.
Hề Thanh Thanh nhìn đồ trong tủ: “Đồng hồ kia là của tôi, sữa mạch nha, trái cây khô, còn cả tiền và tem phiếu nữa.
”“Anh xem có phải năm mươi đồng không.
”Cố Viễn Hàn lấy ra đếm, vừa đủ.
Lúc này, Vương Tam Hoa dùng hết sức thoát khỏi Tề Lan Hoa chạy vào phòng, chỉ vào hai người bọn họ, hung hăng nói: “Các người cố ý phá hoại vật tư của người khác, tôi sẽ đến đồn cảnh sát kiện các người!”“Kiện đi, cô đi kiện đi, bây giờ chứng cớ đã rành rành, đồ trong tủ của cô giống hệt đồ tôi bị mất, ngay cả nhãn hiệu của chiếc đồng hồ cũng giống.
”“Đừng nói là nhà cô tặng cho cô, cả nhà mười người của cô đều sống nhờ vào đồng lương 20 đồng một tháng của cha cô, làm sao họ có thể sẵn