Thanh Vũ Thương Lâu.
“Tiểu thư, cửa hàng tạp hóa Bình Phàm kia chủ yếu bán ra đan dược cùng phù chú, phẩm chất đều không tồi, danh tiếng trong giới tu sĩ rất tốt, bất quá, số lượng hàng hóa bọn họ bán ra không lớn, cho nên tuy rằng có tạo nên ảnh hưởng đối với chúng ta, nhưng chỉ là ảnh hưởng nhỏ.” Chu Ly nói.
Viên Thanh Nguyệt hồ nghi hỏi: “Cửa hàng tạp hóa Bình Phàm là nhập hàng từ đâu?”
Chu Ly lắc đầu: “Còn chưa điều tra ra, có khả năng là tự sản tự tiêu, bởi vì bọn họ còn thu mua lượng lớn nguyên vật liệu.”
Viên Thanh Nguyệt híp mắt lại: “Ý ngươi là phía sau cửa hàng tạp hóa Bình Phàm có một luyện đan sư cùng một chế phù sư?”
Chu Ly gật đầu: “Đúng vậy, rất nhiều người đều hoài người luôn tránh phía sau thúc giục Bạch Vân Hi đóng cửa hàng kia vừa là luyện đan sư, vừa là chế phù sư, bất quá, cái này cũng không có khả năng.”
“Đương nhiên là không có khả năng, luyện đan cùng chế phù đều cần hao tổn lượng lớn tinh lực, bao nhiêu đan sư cùng phù sư trong quá trình học tập bại đến phá sản, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ bỏ đi, càng đừng nói đến đồng thời kiêm tu hai môn học thuật rất dễ cái này được, cái kia mất!” Luyện đan sư địa vị cao thượng, rất nhiều người đều muốn thử một lần, Viên Thanh Nguyệt cũng không phải ngoại lệ, bất quá, sau khi lãng phí một đống linh dược, không luyện ra được cái gì, nàng chỉ có thể thu tay.
(dreamhouse2255)
Gần đây suy nghĩ của Viên Thanh Nguyệt đối với Bạch Vân Hi đã phai nhạt đi không ít, một là do Bạch Vân Hi biểu hiện quá mức lãnh đạm, Viên Thanh Nguyệt dù sao cũng là đại tiểu thư, rất khó cứ mãi mặt nóng dán ʍôиɠ lạnh, hai là bởi giá trị nhan sắc của Bạch Vân Hi suy giảm, Viên Thanh Nguyệt từng tiếp xúc với vô số thanh niên tài tuấn, rất nhanh liền cảm thấy Bạch Vân Hi cũng chẳng ra gì.
Hứng thú của Viên Thanh Nguyệt đối với Bạch Vân Hi dần phai nhạt, lại bắt đầu nổi tâm với luyện đan sư cùng chế phù sư phía sau cửa hàng tạp hóa Bình Phàm.
……
Diệp Phàm đắc ý lắc lắc túi trữ vật: “Vân Hi, gần đây kiếm lời không ít a.”
Bạch Vân Hi gật đầu: “Đúng vậy! Ngươi rất có năng lực.” Sinh ý của cửa hàng tạp hóa đã đi lên quỹ đạo, không cần thiết phải ra ngoài lôi kéo sinh ý nữa, chỉ cần đợi người tới là được.
Diệp Phàm cười nói: “Ta đã sớm nói ta có thể nuôi được ngươi.”
Bạch Vân Hi: “……”
“Trông cửa hàng mệt không? Nếu mệt, ta có thể giúp ngươi.”
Bạch Vân Hi vẫy vẫy tay: “Trông cửa hàng cũng không nặng nhọc gì.” Để Diệp Phàm hỗ trợ không phải là đuổi khách nhân đi sao? “Chẳng qua……”
Diệp Phàm khó hiểu nhìn Bạch Vân Hi: “Chẳng qua, chẳng qua cái gì?”
Bạch Vân Hi lắc đầu: “Không có gì.” Đan sư của Vạn Đan Lâu đã tới một lần, đồng hành là oan gia, Bạch Vân Hi lo lắng đối phương sẽ có động tác sau lưng.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Ta đã từng lắp đặt một trang bị cảnh báo phía trước cửa hàng, nếu có người tới gây chuyện, ngươi liền khởi động nó, đến lúc đó, ta sẽ giống như thiên tướng hạ phàm tới cứu ngươi!”
Bạch Vân Hi: “……” Thiên tướng hạ phàm, đó là cái quỷ gì?
“Được rồi, đã biết.” Bạch Vân Hi bất đắc dĩ đáp.
Bạch Vân Hi nguyên bản cảm thấy Diệp Phàm lắp đặt trang bị cảnh báo là có chút dư thừa, không nghĩ rằng lại có tác dụng nhanh như vậy.
Nghe được tiếng cảnh báo, Diệp Phàm lập tức vọt ra.
“Làm sao vậy? Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?” Diệp Phàm kϊƈɦ động hỏi.
Diệp Phàm vừa đi ra liền nhìn thấy một tu sĩ miệng sùi bọt mép ngã trước cửa.
“Đây là ai? Sao lại ngã ở đây, muốn ăn vạ sao?” Diệp Phàm khó hiểu hỏi.
“Người này đột nhiên vọt vào, nói muốn mua đan dược, sau đó, còn không kịp mua liền lập tức ngã xuống.” Bạch Vân Hi nói.
Trong cửa hàng nguyên bản còn có mấy vị khách, nhìn thấy người này tới đây, lập tức bị dọa chạy.
“Mạn La Ba Xà độc?” Diệp Phàm nhíu mày lại.
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm: “Ngươi biết hắn bị làm sao không?”
Diệp Phàm gật đầu: “Biết, Mạn La Ba Xà là một loại rắn độc dưới biển sâu, độc tính phi thường mãnh liệt, một đoạn thời gian rất dài trước đây, loại độc này không có thuốc giải, liền không có cách nào cứu được, cố tình địa bàn hoạt động của loài rắn này rất lớn, người trúng độc không ít, sau này cuối cùng cũng có một người tìm ra được phương thuốc giải độc.”
Người phát minh ra giải dược chính là một độc sư khiến người khác vừa nghe tên liền sợ mất mật ở tu chân giới, trong điển tịch ghi lại, độc sư trước giờ đều tà ác, chỉ là trêи đời này nào có cái gì phân chia được rõ ràng đâu.
Độc sư kia phát minh ra một loại độc đan, lấy độc trị độc, cuối cùng giải quyết được vấn nạn này.
“Trong cửa hàng của chúng ta có giải dược không?” Bạch Vân Hi hỏi.
Diệp Phàm lắc đầu: “Không có, ngươi trông hắn một chút, phía sau có tài liệu, ta vào một lúc rồi ra.”
Bạch Vân Hi gật đầu: “Được.”
Bạch Vân Hi đóng cửa hàng, mở trận phòng hộ ra, hắn luôn cảm thấy người này lỗ mãng xông tới không phải là chuyện trùng hợp gì, vị trí cửa hàng của bọn họ thuộc góc khuất, hàng hóa cũng không nhiều, nếu không phải là khách hàng quen, bình thường sẽ rất ít khi có người tới.
Bạch Vân Hi vừa mở trận phòng hộ, rất nhanh liền có thanh âm công kϊƈɦ trận pháp truyền tới.
……(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi nhịn không được nhíu mày lại, trong lòng dâng lên vài phần lạnh lẽo.
Mấy tu sĩ liên hợp công kϊƈɦ trận pháp, xung quanh rất nhanh liền có người tới vây xem.
“Các vị đạo hữu, cửa hàng này là một hắc điếm, đồ vật bên trong phẩm chất thấp kém, giá cả lại sang quý không tầm thường.”
“Cửa hàng này còn thích giết người đoạt bảo, vừa nãy bằng hữu của ta xông vào, bọn họ liền xuống tay!”
“Trong cửa hàng thường xuyên có tu sĩ biến mất!”
……
Các loại nước bẩn bắt đầu liên hợp hất về phía cửa hàng, một ít tu giả không hiểu rõ liền bắt đầu nổi vài phần hoài nghi, căn cứ theo nguyên tắc nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện liền đứng sang một bên xem náo nhiệt.
Diệp Phàm rất nhanh liền luyện chế xong giải dược, nhét vào trong miệng của người nọ.
Sau khi đan dược tiến vào trong thân thể, tu sĩ trêи mặt đất lập tức hộc ra một ngụm máu đen, độc tính dần dần ổn định xuống.
“Kỳ quái, sao lại có người công kϊƈɦ trận pháp phòng hộ của chúng ta?” Nghe được động tĩnh bên ngoài, Diệp Phàm khó hiểu hỏi.
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi nhíu mày, nhàn nhạt nói: “Hẳn là tới gây chuyện.”
Diệp Phàm không vui mắng: “Lão hổ không phát uy, bọn họ liền coi ta thành mèo bệnh a! Ta ra ngoài xem một cái.”
Bạch Vân Hi gật đầu: “Được.”
Diệp Phàm vừa ra ngoài liền nhìn thấy mấy tu giả đang hùng hùng hổ hổ công kϊƈɦ trận pháp, xung quanh là một vòng quần chúng vây xem, trận pháp mà Diệp Phàm bố trí lập tức nứt ra một lỗ hổng.
Diệp Phàm nắm lấy Huyền Long Ấn, đánh ra ngoài, thời điểm Diệp Phàm mới nhặt được Huyền Long Ấn, vừa dùng một lần liền kiệt lực, hiện tại thì không còn loại lo lắng này, Huyền Long Ấn vừa ra chiêu, mấy tu sĩ lập tức bị trọng thương.
“Tiền bối tha mạng!” Tu sĩ công kϊƈɦ trận pháp chỉ là một đám Luyện Khí tầng bảy tầng tám, nguyên bản nghe nói trong cửa hàng chỉ có một tu giả Luyện Khí kỳ liền muốn tới chiếm chút tiện nghi, kết quả, Diệp Phàm vừa ra tay, bọn họ liền phát hiện đã chọc phải một vị tiền bối Trúc Cơ, bị dọa đến hồn phi phách tán.
Bạch Vân Hi lạnh lùng nhìn mấy người: “Các ngươi tới công kϊƈɦ trận pháp của chúng ta làm gì?”
Một tu giả căng da đầu nói: “Chúng ta có một người bằng hữu đi vào, đợi một lúc cũng không thấy ra, dưới tình thế cấp bách, chúng ta liền……”
“Bằng hữu? Bằng hữu nào, họ gì, tên gọi là gì? Sao các ngươi