“Bạch đạo hữu.” Viên Thanh Nguyệt đi vào cửa hàng thăm hỏi chào một tiếng.
Bạch Vân Hi nhàn nhạt gật đầu với Viên Thanh Nguyệt, “Viên tiểu thư, sao ngươi lại tới?”
Viên Thanh Nguyệt nhìn Bạch Vân Hi, sắc mặt cổ quái nói: “Bạch đạo hữu vẫn còn ngồi được sao, bên ngoài đã nháo ấm ĩ lên rồi.”
Bạch Vân Hi khó hiểu nhìn Viên Thanh Nguyệt: “Bên ngoài làm sao vậy?”
“Bạch đạo hữu có chú ý tới, gần đây có không ít tu sĩ tông môn tới không?”
Bạch Vân Hi gật đầu, “Chú ý tới, cái đó có vấn đề gì sao?”
“Trưởng lão Kim Đan của Thiên Cương Tông Phong Tố Tố cần cấp bách một con Kim Ti Ngư bảy văn làm thuốc, người bên ngoài đều đã chạy đi tìm Kim Ti Ngư.”
“Bảy văn?” Bạch Vân Hi nhíu mày lại, Kim Ti Ngư khá dễ thấy, thiếu niên đánh cá mà
Bạch Vân Hi gặp được những ngày đầu mới tới tu chân giới cũng từng bắt được một con, nhưng đó là ba văn, Kim Ti Ngư nhiều thêm một hoa văn, dược lực lại tăng mạnh thêm một phần, cũng càng khó thấy hơn, muốn tìm Kim Ti Ngư bảy văn thật sự là chuyện không dễ dàng!
Viên Thanh Nguyệt gật đầu: “Đúng vậy.”
(dreamhouse2255)
“Vậy không dễ tìm đâu!” Bạch Vân Hi nói.
“Đúng vậy! Bất quá, đây là nhiệm vụ tiền bối Kim Đan đề ra, khen thưởng hẳn là một viên Trúc Cơ Đan, rất nhiều người đều điên rồi.”
Bạch Vân Hi gật đầu, “À” một tiếng, “Mị lực của Trúc Cơ Đan lớn như vậy sao?”
“Đương chiên, có tu giả Luyện Khí nào mà không muốn lên Trúc Cơ đâu? Mà rất nhiều tu giả Trúc Cơ đều là con cháu hậu bối của Trúc Cơ thế hệ trước, lại nói, đây không chỉ là vấn đề Trúc Cơ Đan, đây chính là nhiệm vụ do tiền bối Kim Đan tuyên bố a, nếu hoàn thành nhiệm vụ này, có thể tạo được ấn tượng tốt trước mặt tiền bối!” Viên Thanh Nguyệt nói.
Bạch Vân Hi nhàn nhạt cười: “Cũng đúng.”
Viên Thanh Nguyệt thấy Bạch Vân Hi không dao động, khó hiểu hỏi: “Bạch đạo hữu không động tâm sao?”
“Trêи biển sóng lớn gió mạnh, ta không muốn mạo hiểm, ta sợ chết.” Bạch Vân Hi đáp.
Trúc Cơ Đan, Diệp Phàm vì Trúc Cơ một lần dùng tám viên, hiện tại còn dư không ít, hắn không thiếu thứ này.
Nghe được lời Bạch Vân Hi nói, trêи mặt Viên Thanh Nguyệt không khỏi hiện lên vài phẩn cổ quái, tu sĩ chú ý nghịch thiên mà đi, rất nhiều tu sĩ đều sợ chết, nhưng không có ai giống như Bạch Vân Hi, nói thẳng ra mặt ngoài, vậy quá mất mặt.
“Bạch lão bản nghĩ như vậy là đúng, trêи biển thời thời khắc khắc đều tồn tại vô số nguy hiểm, người càng sợ chết thì càng dễ lật thuyền trong mương, Bạch lão bản vẫn nên ngốc ở tiểu điếm này thì hơn.” Chu Thành Minh cười lạnh đi đến.
(dreamhouse2255)
Viên Thanh Nguyệt không vui nhìn người tới một cái: “Xin lỗi, Bạch lão bản, đây là sư huynh ta, Chu Thành Minh, hắn là một kiếm tu, tính tình tương đối thẳng thắn.”
Chu Thành Minh lấy lòng cười cười nhìn Viên Thanh Nguyệt, thời điểm nhìn Bạch Vân Hi, sắc mặt liền lạnh xuống, “Sư muội, ngươi nói với tiểu tử này làm cái gì, tu sĩ chính là phải nghịch thiên mà đi, không sợ gian nguy, phải có một tâm tính không sợ hãi nghênh đón khiêu chiến, người sợ đầu sợ đuôi giống như hắn đã chú định là tầm thường vô vi, cả đời cẩu thả, sư muội tội gì phải lãng phí thời gian trêи giá áo túi cơm này.”
Viên Thanh Nguyệt tràn đầy áy náy nhìn Bạch Vân Hi: “Bạch đạo hữu, tính tình sư huynh ta không tốt lắm, ngươi thứ lỗi.”
Bạch Vân Hi nhún vai: “Chu đạo hữu nói không sai, tâm hướng đạo của Chu đạo hữu thật khiến người khác phải khâm phục!”
Chu Thành Minh khẽ hừ một tiếng, không để ý tới Bạch Vân Hi nữa.
Bạch Vân Hi cười cười, cũng không quá xem trọng thái độ của Chu Thành Minh, Bạch Vân Hi vừa nhìn liền biết người này chính là thích Viên Thanh Nguyệt, có lẽ là thấy Viên Thanh Nguyệt nhìn hắn với con mắt khác mà ghen đi.
“Bạch đạo hữu không có hứng thú, Diệp tiền bối cũng không có hứng thú sao?” Viên Thanh Nguyệt hỏi.
Bạch Vân Hi lắc đầu: “Lát nữa ta đi hỏi hắn một chút.”
……(dreamhouse2255)
Thế cục của La Sa Trấn vì chúng đệ tử tông môn tới mà trở nên phức tạp hơn không ít, người tới ngày càng nhiều cũng khiến cho sinh ý của cửa hàng tốt lên.
Khoảng thời gian này, Bạch Vân Hi chỉ bán đan dược giải Mạn La Ba Xà độc cũng kiếm lời về gần một vạn linh thạch hạ phẩm, hơn nữa, cộng thêm những đan dược cùng phù chú khác trong cửa hàng, kiếm lời hơn hai vạn linh thạch, tiền lời kếch xù khiến không ít người nhìn đỏ mắt, bất quá, lần trước Diệp Phàm triển lộ đại uy, hiện tại cũng không có ai dám tới gây chuyện.
Mấy cái tu sĩ giao lưu thanh, từ cửa truyền tiến vào.
“Cửa hàng tạp hóa Bình Phàm chính là nơi này sao? Cửa hàng này cũng đủ keo kiệt!”
“Cửa hàng này thật sự có đan dược giải Mạn La Ba Xà độc?”
“Vào xem sẽ biết, nghe nói người mở cửa hàng chính là một Trúc Cơ, sao Trúc Cơ này lại keo kiệt như vậy!”
“Dù sao cũng chỉ là địa phương nhỏ, đan phòng của tông môn chúng ta khí phái hơn nơi này nhiều!”
……
Mấy tu sĩ cả trai lẫn gái cũng nhau đi đến, dẫn đầu là một nam Trúc Cơ mập mạp.
Bạch Vân Hi nhàn nhạt nhìn người tới một cái, ánh mắt dạo qua trêи người nam Trúc Cơ một vòng.
(dreamhouse2255)
Nam Trúc Cơ mặc một kiện bảo y hỏa tơ tằm, trêи cổ treo một khối bảo ngọc bóng loáng lộng lẫy, tay mang vòng phòng hộ, ngón tay mang hai chiếc nhẫn không gian, trêи chân là một đôi ủng Phong Hành, nhìn qua dị thường khí phái, nhưng linh khí trêи người lại có chút phù phiếm, vừa nhìn liền biết cơ sở không vững chắc.
Gần đây Bạch Vân Hi hỏi thăm được không ít chuyện về tu sĩ Thiên Cương Tông, biết trong đám tu sĩ này có một người tên là Mã Thụy, tư chất của Mã Thụy không tốt lắm, nhưng xuất thân lại cao, bên trêи có một vị lão tổ Kim Đan chiếu cố, dùng bốn viên Trúc Cơ Đan mới tiến vào được Trúc Cơ kỳ.
“Ngươi chính là lão bản cửa hàng này?” Mã Thụy hỏi.
Bạch Vân Hi gật đầu: “Đúng vậy.”
“Ta nghe nói có rất nhiều nữ tu thích tiểu bạch kiểm ngươi, xem bộ dáng lớn lên cũng chẳng ra gì!” Mã Thụy không vui nói.
Bạch Vân Hi nghĩ tới lời đồn đãi nghe được, Mã Thụy này là một tên thập phần háo sắc, thời điểm ở tông môn không ít lần thông đồng với nữ tu, trong viện thê thϊế͙p͙ thành đàn, có một lần nhìn trúng sư tỷ, vị sư tỷ kia nóng tính, một quyền đánh hắn ra ngoài.
Bởi vì sư phụ vị sư tỷ kia chính là Phong Tố Tố, cũng là một Kim Đan, Mã Thụy liền không thể trả thù.
“Đều là mọi người quá yêu quý, hơn nữa, ta lớn lên cũng chỉ bình thường.” Bạch Vân Hi khiêm tốn đáp.
Mã Thụy khẽ hừ một tiếng, khắc nghiệt nói: “Ta cảm