Diệp Phàm đi qua bảy tiệm thuốc, mua về hơn mười vị trung dược, tốn hai mươi vạn, trong nháy mắt đã ném đi gần một nửa toàn bộ gia tài, bận rộn một hồi làm Diệp Phàm không khỏi có chút mệt mỏi.
Thoải mái ngâm mình trong bồn tắm, khóe miệng Diệp Phàm khẽ cong lên.
Tuy rằng tốn hai mươi vạn, nhưng cảm nhận được linh khí đang dần dần dâng lên trong thân thể, Diệp Phàm vẫn rất cao hứng.
Kiếp trước hắn được phong là Bách Hiểu Sinh (hiểu trăm truyện trong nhân sinh), đệ tử trong tông môn mỗi khi gặp được vấn đề trong tu luyện luôn đi thỉnh giáo hắn, tuy vậy Diệp Phàm biết kỳ thật sau lưng có rất nhiều người khinh thường hắn, tiên phàm có khác, cho dù hắn có thông minh hơn đi chăng nữa, thời gian cùng lắm cũng chỉ có hơn trăm năm, mà tu giả Nguyên Anh lại có thể sống hơn hai ngàn tuổi.
Kiếp trước Diệp Phàm tuy rằng vân đạm phong khinh, nhưng mắt thấy một đám đệ tử trong tông môn ngự kiếm phi hành bay tới bay lui, trong lòng làm sao có thể cam tâm cho được.
Hấp thu sạch sẽ một chút dược lực cuối cùng, Diệp Phàm bước ra khỏi bồn tắm.
Diệp Phàm hoạt động tay chân một chút, suy nghĩ có cách nào kiếm thêm ít tiền. Lúc trước, khi đến tiệm thuốc, hắn phát hiện ra không ít dược liệu có ích, bất quá, một cây nhân sâm mới được bảy tám chục năm giá đã hơn trăm vạn, Diệp Phàm ngượng ngùng nhìn tiền trong túi, thật sự là mua không nổi.
……(dreamhouse2255)
Diệp Phàm ngủ đủ giấc thoải mái dễ chịu, khi dậy liền quyết định đi phố đồ cổ.
Trêи phố đồ cổ, người đến kẻ đi, Diệp Phàm nhìn hàng giả bày khắp nơi trêи phố, trong lòng không khỏi có chút thất vọng.
“Phi ca, ngọc phật này không tồi!”
“Tiểu thư thật tinh mắt, ngọc phật này từng được trụ trì Phật Thanh Viễn Tự khai quang qua, vị trụ trì kia đã hơn tám mươi tuổi, đó thật sự là cao nhân đắc đạo chân chính a! Tục ngữ nói ngọc phật có thể bảo hộ con người, tiểu thư mua ngọc phật này, nó sẽ phù hộ tiểu thư, tiểu thư tuyệt đối không thất vọng.”
“Ngọc phật này bao nhiêu tiền?”
“Ba vạn!”
Mỹ nữ quay đầu, mong đợi nhìn nam tử bên cạnh. “Phi ca, ngươi thấy thế nào?”
Diệp Bằng Phi nhìn mỹ nữ, chịu đựng đau lòng, dịu dàng nói: “Nếu như ngươi thích thì mua đi.”
Diệp Phàm vừa định rời đi, nam tử kia lại mở miệng, “A, đây không phải là Diệp đại thiếu sao? Nghe nói ngươi bị Diệp gia trục xuất khỏi gia môn, hiện tại đang ở đâu rồi? Không phải là ăn ngủ đầu đường đó chứ?”
“Ngươi là……”
(dreamhouse2255)
“Diệp đại thiếu đúng là quý nhân hay quên, cư nhiên lại không nhớ ra ta.” Nam tử trầm mặt xuống, trêи mặt lộ ra mấy phần không vui.
Diệp Phàm nhìn chằm chằm nam tử, đánh giá vài lần, rất nhanh đã nhận ra, người trước mắt này là bà con xa của Diệp gia, người