Công ty Triều Tịch.
“Ta nghe đại ca nói hiện tại ngươi thích làm minh tinh?”
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy, ngươi nhìn bộ dáng ta này, không làm minh tinh rất đáng tiếc, chờ ta nổi tiếng rồi có thể làm người phát ngôn miễn phí cho công ty của ngươi! Cái này gọi là nước phù sa không chảy ruộng ngoài! Ngươi nói có phải không?”
Bạch Vân Hi trợn trắng mắt, lấy phẩm vị của Diệp Phàm, nếu thật sự đến làm người phát ngôn cho công ty hắn, vậy hình tượng công ty hắn còn không mất hết sạch sao?
“Minh tinh đến nơi nào cũng bị một đám người bám theo, ra ngoài hẹn hò cũng không được an bình, không thú vị!” Bạch Vân Hi nói.
Nếu để Diệp Phàm nổi tiếng, qua không bao lâu nữa tiểu tử này sẽ có khả năng bởi vì miệng thối mà mỗi ngày bị ném trứng!
Diệp Phàm cũng thật là, trêи người có nhiều thứ không thể đưa ra ánh sáng như vậy còn cố tình thích thể hiện.
Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Ngươi nói như vậy, làm minh tinh hình như cũng không có gì tốt! Như vậy chờ ta quay xong vai diễn này rồi không làm nữa.”
Bạch Vân Hi: “……” Tiểu tử ba ngày đánh cá, hai ngày phơi lưới (lười biếng, làm không đến nơi đến chốn). “Gần đây không có ai tìm ngươi làm sinh ý sao?”
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm lắc đầu: “Không có, thật ra trước đó có một lão bản mỏ than tới tìm ta, bất quá, đó là tên quỷ hẹp hòi, ta không muốn để ý đến hắn.”
“Ngươi nghỉ ngơi một chút cũng tốt, nhân sinh còn dài, không cần chấp nhất chuyện kiếm tiền như vậy.”
“Chỉ là không phải ngươi thích người có tiền sao?”
Bạch Vân Hi trầm mặc một chút: “Ngươi là bởi vì ta sao?”
“Ngươi thích người có tiền, ta đương nhiên phải nỗ lực kiếm tiền.” Diệp Phàm đứng lên vươn người: “Đến thời gian rồi, ta ra ngoài kiếm tiền.”
Bạch Vân Hi nhìn bóng dáng Diệp Phàm rời đi, trong lòng phập phồng không thôi.
……
Diệp Phàm vừa đến phim trường liền có chuyên viên trang điểm chạy tới giúp Diệp Phàm hoá trang.
Hôm qua Bạch Vân Cẩn tới, tất cả mọi người ở phim trường đều biết Diệp Phàm có quan hệ với nhà đầu tư mới, bản thân cũng thần bí khó lường, thái độ đối với Diệp Phàm cực kỳ cung kính.
“Diệp thiếu, làn da của ngươi thật tốt, dùng đồ chăm sóc gì vậy?” Chuyên viên trang điểm tò mò hỏi.
Diệp Phàm cười cười: “Ta không cần đồ trang điểm, ta là trời sinh lệ chất (trời sinh đã đẹp).” Sau khi Diệp Phàm tu chân, dung mạo đã dần dần biến đổi dựa theo đời trước, thân thể trải qua vài lần bài độc, làn da cũng trở nên càng ngày càng tốt.
(dreamhouse2255)
“Sao ngươi bôi cho ta nhiều phấn quá vậy?” Diệp Phàm không vui hỏi.
Chuyên viên trang điểm run rẩy khóe miệng một chút, thầm nghĩ: Kỳ thật hắn cảm thấy bộ dáng này của Diệp Phàm chỉ cần trang điểm một chút là tốt rồi, đáng tiếc đạo diễn đã công đạo, phải hóa trang cho Diệp Phàm đến ngay cả cha mẹ cũng không nhận ra, cũng may Diệp Phàm không để ý đến.
“Diệp thiếu, quan hệ của ngươi với Bạch đại thiếu không tồi a.” Chuyên viên trang điểm nhịn không được hiếu kỳ bắt đầu trò chuyện.
Diệp Phàm đắc ý cười: “Sau này chúng ta chính là người một nhà, quan hệ đương nhiên không tồi.”
Chuyên viên trang điểm: “……”
“Diệp thiếu, đến phiên ngươi.” Đạo diễn đến gọi.
“Được.”
“Diệp thiếu, lát nữa ngươi có một đoạn trình diễn đánh cầm, ngươi biết đánh cầm không?”
Diệp Phàm còn chưa có mở miệng, đạo diễn đã trả lời: “Không biết cũng không sao, chúng ta ở đằng sau phối nhạc, ngươi chỉ cần làm bộ một chút là được.”
“Ta biết đàn.” Diệp Phàm nói.
(dreamhouse2255)
Đạo diễn gật đầu: “Được, nếu Diệp thiếu đã nói vậy ngươi lên trước thử xem.”
Diệp Phàm nhẹ nhàng chỉnh huyền cầm, một đoạn tiếng đàn trôi chảy tuôn ra, tiếng đàn xa xưa nhẹ nhàng như đưa người ta vào thế ngoại đào nguyên, trong đào nguyên có bầu trời xanh vạn dặm, cao sơn lưu thủy, mười dặm hoa đào…… tiếng đàn lượn lờ, nghe khiến người ta có cảm giác vô cùng vui vẻ thoải mái.
“Được!” Sẽ hồng, nhất định sẽ hồng, khúc đàn này cũng có thể lấy ra làm nhạc khúc dạo đầu. Đạo diễn kϊƈɦ động đỏ bừng mắt, lần này đúng là nhặt được bảo vật.
“Diệp thiếu thật khó lường!” Đạo diễn tràn đầy kϊƈɦ động bắt lấy cánh tay Diệp Phàm.
“Ta biết ta rất khó lường, nhưng ngươi không cần cầm tay ta chặt như vậy.”
Đạo diễn ngượng ngùng cười cười: “Xin lỗi, xin lỗi.”
“Vân Hi nói nếu ta nổi danh, ra ngoài hẹn hò sẽ không tiện, ta cảm thấy rất có đạo lý, ta nghĩ ta không cần quá nổi danh thì tốt hơn.”
Đạo diễn cười khan: “Vân Hi?”
Tiểu tử Diệp Phàm này là đang nói đến Bạch tam thiếu sao, vất vả lắm mới gặp được một hạt giống tốt lại là một tên không có chí lớn, bất quá, xem ý tứ của Bạch đại thiếu tựa hồ cũng không hy vọng Diệp Phàm quá nổi danh.
……(dreamhouse2255)
“Xin lỗi, quấy rầy rồi.” Một soái ca diện mạo soái khí đi tới.
Đạo diễn nhìn thấy Đường Vũ Hiên, kϊƈɦ động một trận, Đường Vũ Hiên là đại minh tinh chạm tay liền bỏng, năm nay vừa mới cầm danh hiệu ảnh đế về.
“Vừa nãy ta có nghe được một đoạn tiếng đàn.” Đường Vũ Hiên nguyên bản đang đóng phim ở phụ cận, nghe được tiếng đàn liền tìm tới.
Đường Vũ Hiên là người trong đoàn phim cách vách, đoàn phim cách vách đang quay một bộ phim truyền hình lớn, đầu tư lớn, chế tác lớn, nếu Đường Vũ Hiên nguyện ý làm khách mời trong đoàn kịch của hắn một chút vậy tỉ lệ xem của phim bọn họ nhất định có thể thẳng tắp bay lên.
“Là ta đàn.” Diệp Phàm mặc một thân diễn phục, nghiễm nhiên mang theo bộ dáng của mỹ nam cổ trang.
Đường Vũ Hiên cười cười nhìn đạo diễn: “Giang đạo diễn tìm được một hạt giống không tồi!”
Giang Huy chua xót mỉm cười, thầm nghĩ: Diệp Phàm đúng là một hạt giống tốt, nhưng chí hướng của người ta không nằm ở diễn kịch a!
Diệp Phàm nghiêng đầu đánh giá Đường Vũ Hiên vài lần, trong mắt lóe lên quang mang thâm thúy!
……
“Đạo diễn, tiểu tử này ai vậy?” Diệp Phàm hỏi.
(dreamhouse2255)
“Đường ảnh đế!”
Diệp Phàm vuốt cằm: “Minh tinh hạng nhất sao?”
Giang Huy gật đầu: “Đúng vậy!”
“Nghe nói minh tinh hạng nhất đều kiếm được rất nhiều tiền!”
Giang Huy gật đầu: “Đúng vậy!”
Diệp Phàm cười cười: “Nếu như vậy hắn không chừng có thể trả được tiền cho ta.”
Giang Huy không hiểu nhìn Diệp Phàm: “Diệp thiếu, ngươi đang nói gì vậy?”
Diệp Phàm đi đến bên người Đường Vũ Hiên, đè bả vai Đường Vũ Hiên lại: “Đường ảnh đế, có thể nói chuyện riêng với ta một lúc không?”
Đường Vũ Hiên nghi hoặc nhìn Diệp Phàm: “Diệp tiên sinh không cần đóng