Tiếng ly thủy tinh vỡ vụn truyền đến từ một tòa nhà mang phong cách Phương Tây ở ngoại ô Thịnh Kinh.“Kế hoạch tỉ mỉ như vậy mà vẫn không giải quyết được Tần Bách Dạ, vậy mà các anh cũng xứng đáng được coi là người của nhà họ Đỗ sao?!” Thanh niên nói lời này có khuôn mặt đẹp đẽ, vốn dĩ nên có dáng vẻ của tiểu bạch hoa nhu nhược yếu mềm, nhưng bởi vì vẻ giận dữ lúc này nên đã khiến ấn tượng đầu tiên vỡ tan tành, thậm chí trông còn có chút điên loạn.Người đàn ông mặc áo đen bị mảnh vỡ văng vào chân, tuy cúi đầu nhưng lại lộ ra vẻ mặt khinh thường.Ngoài miệng vẫn cung kính nói: “Là do chúng tôi sơ suất, không ai ngờ nhà họ Hoắc sẽ nhúng tay, lại nhanh chóng đến tiếp ứng nên chúng tôi mới thất bại.”“Đều là lấy cớ!” Thanh niên nói: “Các anh mau đi tìm Đỗ Phong cho tôi!”“Thư thiếu gia.” Người đàn ông áo đen vẫn cung kính trước sau như một, nhưng ngữ khí lại lạnh nhạt: “Đỗ Thiếu gia mới vừa được nhận về nhà họ Đỗ không lâu, rất nhiều chuyện phải từ từ hành động, chỉ sợ không tới đây trong phút chốc được.”“Các anh có ý gì?” Thư Dịch Khinh trừng mắt hỏi.Người đàn ông áo đen nói: “Chuyện tự ý ra tay với gia chủ nhà họ Tần lần này đã bị ông Đỗ biết được, ông chủ ra lệnh– Về sau nếu là chuyện liên quan đến Lê thiếu gia thì đều phải có sự cho phép của nhà họ Đỗ mới được thực hiện.”Sắc mặt Thư Dịch Khinh lập tức đen lại.Lúc cậu ta bị Tần Bách Dạ ép cho không chốn dung thân mới phát hiện hóa ra từ trước đến giờ bản thân đang sống trong một quyển sách.Vốn Thư Dịch Khinh phải được đứng trên đỉnh núi cao nhất, có được cuộc sống tốt đẹp và hạnh phúc nhất, nhưng hết lần này đến lần khác đều bị người tên Lê Phi Phàm xoay chuyển.Vì đã biết hết tất cả nên cậu ta không cam tâm.Không cam tâm bị một người như vậy kéo xuống, huỷ hoại cuộc đời tốt đẹp của cậu ta.Cho nên Thư Dịch Khinh mới nhớ đến Đỗ Phong.Đứa con riêng lưu lạc bên ngoài của nhà họ Đỗ ở Thịnh Kinh, một nhân vật từ nhỏ đã bị khinh thường.
Trước đây, nếu Thư Dịch Khinh nhìn thấy một người bị đánh đập ở trên phố, cậu ta nhất định sẽ không ra tay giúp đỡ, nhưng cứu Đỗ Phong là kế hoạch cậu ta chuẩn bị ngay từ đầu.Tất cả thuận lợi hơn trong tưởng tượng.Không có sự ảnh hưởng của Lê Phi Phàm ở đây, Đỗ Phong nhanh chóng tin tưởng cậu ta.Bởi vì từ nhỏ đã sống ở dưới đáy xã hội, tính cách của Đỗ Phong có phần yếu đuối, tự ti.
Thư Dịch Khinh đối xử hơi tốt một chút đã khiến hắn ta mang ơn vô cùng.
Nhất là khi biết Thư Dịch Khinh cũng từng là thiếu gia hào môn thì hắn ta còn cung phụng cậu ta hơn nữa.Thư Dịch Khinh biết Đỗ Phong có tình cảm với mình bèn nhanh chóng tìm cớ mang hắn ta đến nhà họ Đỗ.Nhà họ Đỗ điều tra rõ Đỗ Phong thật sự là con cháu nhà mình thì lập tức tiếp nhận hắn ta.Cũng nhờ có nhà họ Đỗ chống lưng nên Thư Dịch Khinh mới có thể ở Thịnh Kinh lâu như vậy mà không xảy ra biến cố gì.Thư Dịch Khinh biết Đỗ Phong là bùn loãng không thể trát tường, ngay cả khi hắn ta trở về nhà họ Đỗ cũng không có khả năng giành giật trong một gia tộc ăn thịt người như vậy.
Cũng may gia chủ nhà họ Đỗ có phần thương hại với đứa con lưu lạc nhiều năm bên ngoài này, nên Đỗ Phong mới có thể lợi dụng quan hệ của nhà họ Đỗ để đối phó với Tần Bách Dạ.Nhưng Thư Dịch Khinh không ngờ cuối cùng vẫn thất bại.Không chỉ thất bại mà nhà họ Đỗ còn bắt đầu có thành kiến với cậu ta, thậm chí hiện tại muốn gặp Đỗ Phong cũng khó.Người đàn ông áo đen thấy khuôn mặt thanh niên trước mắt lúc trắng lúc xanh, trong lòng càng thêm khinh thường.Đỗ Phong dù có thấp kém như thế nào thì vẫn là người nhà họ Đỗ.
Thư Dịch Khinh này lại vọng tưởng lợi dụng được hắn ta, càng buồn cười hơn là cậu ta còn cảm thấy bản thân có thể dựa vào nhà họ Đỗ mà muốn làm gì thì làm.Lần ra tay với nhà họ Tần chẳng qua là bởi vì Tần Bách Dạ ở Thịnh Kinh cũng không sạch sẽ gì cho cam, màn kịch đen ăn đen mà thôi.Nếu không, chỉ bằng một vài người nhà họ Đỗ đã có thể nhẹ nhàng bóp chết vị này.Lúc này, có người gõ cửa bên ngoài.“Ai ?” Thư Dịch Khinh không kiên nhẫn hỏi.Ngoài cửa truyền đến giọng nói của phụ nữ: “Dịch Khinh, là mẹ đây, con mở cửa ra đi.”“Chuyện gì?” Thư Dịch Khinh thô lỗ mở cửa.Cậu ta đã từng cảm thấy người phụ nữ trung niên trước mặt là người dịu dàng, ôn nhu, nhưng lúc này trong lòng chỉ còn sự chán ghét, nhất là khi thấy bà ta vẫn đeo trang sức đã lỗi thời thì càng thêm khó chịu.
Nhà họ Thư đến hôm nay đã mất hết thể diện, mỗi lần nhớ tới là Thư Dịch Khinh lại thấy bản thân như bị tát cho một cái.Người phụ nữ cố nặn ra một nụ cười, hiện tại bà ta càng lúc càng sợ đứa con trai út này.Không biết vì sao, bà ta cảm thấy đứa con trai từ nhỏ đã được chiều chuộng trong lòng bàn tay đã thay đổi, mà cũng có thể do bà ta nhìn lầm.Nhưng bà ta vẫn miễn cưỡng nói: “Cái kia…… Hôm nay là ngày đi thăm anh hai con ở trong tù, mẹ nghĩ ……”“Lại đòi tiền à?” Lúc Thư Dịch Khinh nói ra lời này, sắc mặt đã rất khó coi.Người phụ nữ xấu hổ vuốt tóc, sau đó mới nói: “Cũng không nhiều lắm đâu, không phải lúc trước con nói điều kiện nhà Đỗ Phong rất tốt sao, có thể sắp xếp cho chúng ta ở đây…”“Con không có tiền!” Thư Dịch Khinh lạnh lùng đánh gãy: “Mẹ, từ khi nhà chúng ta phá sản đến bây giờ, anh cả đã từng lấy một xu trong nhà chưa? Anh hai ngồi tù là do bản thân làm việc không cẩn thận, mỗi lần mẹ tìm đến con mượn tiền, không phải đưa cho anh cả đi gây dựng sự nghiệp thì cũng là đưa cho ba đi đánh bạc.
Từ hôm nay trở đi con sẽ không đưa cho mẹ một đồng nào nữa.”“Dịch Khinh à.”Người phụ nữ sốt ruột đi đến kéo tay cậu ta, “Con không thể làm thế được, đó là anh trai và ba của con, con nhẫn tâm mặc kệ bọn họ như vậy sao?”Thư Dịch Khinh nhìn vẻ mặt cầu xin của mẹ mình, trong lòng rất bình tĩnh.Tới giờ khắc này, cậu ta thấy bản thân quá sai lầm khi từng muốn bảo vệ cho gia đình này.Từ lúc trong nhà liên tiếp xảy ra chuyện, bọn họ giống một đám quỷ hút máu tránh mãi không thoát, liên lụy cậu ta mỗi bước đều khó đi.Nhất là khi biết đây là thiết lập cố định trong sách, kể cả Thư Dịch Khinh và Hoắc Uẩn Khải ở bên nhau thì ba mẹ, anh em của cậu ta vẫn sẽ biến thành dáng vẻ hiện tại.Cho nên Thư Dịch Khinh