Đến tận nửa năm sau Lê Phi Phàm mới biết chuyện Tần Bách Dạ và Khâu Dương đã bên nhau.Lúc đó đã là cuối năm, nhiệt độ của Thịnh Kinh cũng ngày một thấp.
Khách sạn nghỉ dưỡng do Trì Cận hùn vốn với người ta xây dựng hai năm trước đã hoàn thành.
Vì vậy, anh ta mời tất cả mọi người đến trải nghiệm suối nước nóng trong ba ngày hai đêm.Đúng lúc Lê Phi Phàm vừa vượt qua khoảng thời gian cuối năm bận nhất, anh bèn lập tức đồng ý.Kiểu hoạt động dưỡng sinh thả lỏng này cũng chỉ có loại người ham chơi như Tưởng Huân mới gọi một cái là tới.Cho nên, khi thấy Khâu Dương và Tần Bách Dạ tới cùng lúc, Lê Phi Phàm khá bất ngờ.Khâu Dương nói: "Đúng lúc cần bàn bạc một vụ làm ăn, anh Trì lại gửi thiệp mời nên anh Tần kêu tôi hẹn luôn bên này.”"Cũng được." Lê Phi Phàm nhìn xung quanh, nói: "Thật ra chỗ này cũng không tệ, đợt này coi như Trì Cận không bị lỗ.
Các anh hẹn người ta mấy giờ vậy, suối nước nóng ở đây rất nổi tiếng, buổi chiều đi chung không?”Khâu Dương gật đầu nói: "Được, ngày mai đối tác mới đến, hôm nay không bận gì cả.”Lúc bọn họ đang nói chuyện, Tần Bách Dạ chào hỏi xong nhóm Trì Cận cũng vừa lúc tới bên cạnh.Lê Phi Phàm thấy Tần Bách Dạ rất tự nhiên ôm eo Khâu Dương.Anh còn tưởng mình bị ảo giác.Tần Bách Dạ hỏi anh: "Hoắc Uẩn Khải đâu?”Lê Phi Phàm thu lại sự chú ý nữa, đáp: "Hôm qua mới ra ngoài với Cao Thăng rồi, không tới được.”Tần Bách Dạ gật đầu, không nói gì nữa.Tưởng Huân nghe vậy bèn quàng tay qua cổ Lê Phi Phàm trêu chọc: "Tôi nói nè Lê gia, nếu Hoắc tổng đã không có ở đây, tôi có mở sòng bạc, tối nay cùng chơi nha?”“Định mở theo kiểu gì.” Lê Phi Phàm liếc xéo cậu ta: "Trì Cận làm nhà cái, cậu làm bừa trong địa bàn của anh ta, bộ không muốn sống nữa à?”Tưởng Huân: "Đó chỉ là một hoạt động về đêm bình thường lúc tôi ở khách sạn suối nước nóng thôi.
Anh có biết người tới chơi đều là khách quen của mấy club nổi tiếng ở Thịnh Kinh, điện thoại của bất kỳ ai cũng có hơn cả ngàn số liên hệ, quan trọng nhất là họ không thiếu tiền.
Anh có biết điều này sẽ đem tới lượng khách nhiều thế nào không? Trì tổng cảm ơn tôi còn không kịp nữa đó.”"Không đi." Lê Phi Phàm tuyệt tình từ chối cậu ta.Tưởng Huân chế giễu: "Nếu người đàn ông nào kết hôn xong cũng giống anh thì quá vô vị rồi, tôi tuyên bố sẽ theo đuổi chủ nghĩa độc thân.”"Cậu đã nói câu này nhiều lần rồi, mà nghe đồn tuần trước mẹ cậu mới sắp xếp cho cậu xem mắt, sau đó cậu bị người ta tạt cho một ly nước sôi vào mặt à?" Lê Phi Phàm nhìn cậu ta từ trên xuống dưới: "Tôi thấy hình như cậu đâu có bị hủy dung.”Tưởng Huân thản nhiên đáp: "Nước lạnh, cảm ơn.”Lê Phi Phàm: "Vậy xem ra đối phương vẫn còn khá tử tế.”Mặc dù Lê Phi Phàm và Tưởng Huân cứ công kích nhau, nhưng anh biết sòng bạc này của Tưởng Huân nhìn thì đơn giản chứ thực ra lại rất hữu dụng, cậu ta cũng có ý muốn duy trì quan hệ với Trì Cận.Lê Phi Phàm không muốn tham gia vào cuộc vui này.Cho nên anh nói: "Tôi tới để nghỉ phép, còn về chuyện làm ăn, hai ngày này dù trời có sập cũng đừng có tới tìm tôi.”Trì Cận và Thành Dư Nam bước tới: "Tôi còn tưởng cậu sẽ đi cùng với Hoắc Nhị gia chứ?”Lê Phi Phàm: "Anh chưa nghe qua tiểu biệt thắng tân hôn sao?”Câu nói này rước lấy không ít tiếng ói mửa.Còn cụ thể tại sao Lê Phi Phàm lại biết chuyện của anh trai mình và Khâu Dương.Thật ra là do xế chiều hôm đó, hai người bọn họ cùng đi tắm suối nước nóng.Bể tắm ở đây khá riêng tư, không có quá nhiều người.Lê Phi Phàm vô tình quay đầu lại thì thấy mấy dấu đỏ đầy cổ của Khâu Dương, lúc ấy anh đã ngây người ngay tại chỗ.Khâu Dương ngoảnh lại bèn bắt gặp ánh mắt của anh, dường như cậu ta chợt nhớ đến cái gì nên vội vã khoác áo choàng tắm lên, gương mặt lộ vẻ lúng túng.Cũng may Lê Phi Phàm phản ứng rất nhanh, anh nhanh chóng khôi phục vẻ bình thường, chậm rãi nói: "Không sao, tôi chỉ hơi kinh ngạc thôi.”Lê Phi Phàm ngâm mình đến khi cả người đầy mồ hôi mới dựa vào thành bể, nghiêng đầu hỏi Khâu Dương bên cạnh."Bao lâu rồi?" Lê Phi Phàm hỏi: "Ý tôi là chuyện của hai người ấy.”Khâu Dương thẳng thắn: "Nửa năm lẻ hai mươi bảy ngày.”Chính xác như vậy, Lê Phi Phàm tính ngày một chút, sau đó lập tức im lặng.Sau một lát, Lê Phi Phàm lại do dự nói: "Cậu không sao chứ?”Khâu Dương lộ vẻ mặt khó hiểu.Lê Phi Phàm nói: "Cậu giữ bí mật này lâu như thế, có phải là...”Chịu thiệt hơi nhiều rồi không.Lúc trước Lê Phi Phàm đã thăm dò thử thái độ của Tần Bách Dạ nên lúc này anh mới nghĩ như thế.Tần Bách Dạ không biết tình cảm của mình, nhưng hai người ngày đêm chung đụng, có phát sinh quan hệ cũng không lạ gì.
Tần Bách Dạ vừa muốn duy trì mối quan hệ mà vừa không muốn công khai, dựa vào mức độ Khâu Dương thích hắn, Lê Phi Phàm chẳng hề ngạc nhiên khi cậu ta chịu phối hợp hoàn toàn như thế.Nếu là như vậy, Lê Phi Phàm cảm thấy mình cần phải đi tìm Tần Bách Dạ.Ngay khi Khâu Dương hiểu được ý của anh, cậu ta lập tức nói: "Phi Phàm, anh nghĩ nhiều rồi.”Cậu ta nói: "Thật ra chúng tôi không cố ý giấu diếm, anh Tần càng không làm vậy.
Chẳng qua tôi thấy không cần phải công khai mà thôi.”Khâu Dương nói rất bình tĩnh, tựa như lúc nào cậu ta cũng đặt Tần Bách Dạ lên hàng đầu.Lê Phi Phàm nhìn mấy dấu vết khoa trương trên cổ cậu ta mà nửa tin nửa ngờ.Sau khi Khâu Dương rời đi, Lê Phi Phàm nghĩ ngợi một lúc, cuối cùng vẫn quyết định đến phòng của Tần Bách Dạ.Kết quả là, cái người mà nghe Khâu Dương nói đang rất bận- Tần Bách Dạ- lại không có ở trong phòng.Tần Bách Dạ chặn Khâu Dương lại giữa đường.Cậu ta còn chưa vào cửa đã bị đè lên cửa hôn.Khâu Dương hốt hoảng thở gấp: "Anh Tần, vào, vào phòng đi.”"Sao lại đi lâu như vậy?" Tần Bách Dạ khẽ hỏi.Khâu Dương nhỏ giọng nói: "Phi Phàm biết chuyện nên hỏi em." Trong giọng của cậu ta có chút oán trách: "Đã nói anh đừng có để lại nhiều dấu vậy rồi mà anh không nghe.”Tần Bách Dạ thấp giọng nói: "Vậy chúng ta tạo thêm một lớp mới.”"Nếu để người khác nhìn thấy sẽ ảnh hưởng không tốt đến anh...!A.”Âm thanh còn lại cũng hoàn toàn biến mất, Lê Phi Phàm nghe thấy tiếng đồ vật bị rơi khi mở cửa bèn lập tức quay đầu đi.Anh thấy quả nhiên là mình quá rảnh rỗi nên mới đi lo chuyện bao đồng.Lúc đã đến khách sạn suối nước nóng, Lê Phi Phàm mới nói cho Hoắc Uẩn Khải biết chuyện anh đồng ý lời mời lần này của Trì Cận.Buổi tối, Lê Phi Phàm nằm trên giường gọi video call.Anh nhắc tới chuyện Tần Bách Dạ và Khâu Dương đã quen nhau hơn nửa năm.Bên kia, đêm đã khuya nhưng Hoắc Uẩn Khải vẫn còn ngồi gõ máy vi tính, hắn bớt chút thời gian liếc anh một cái, bình tĩnh nói: "Tôi biết.”"Cái gì?" Lê Phi Phàm sốc, lập tức trở mình trên giường: "Anh biết lúc nào?”"Ngày thứ hai bọn họ quen nhau, Tần Bách Dạ gọi điện cho tôi.”Lê Phi Phàm cảm thấy nhận thức từ trước tới nay của mình đã gặp phải một thử thách rất nghiêm trọng: "Cái quỷ gì vậy?”"Hắn ta nhắc tới mấy lời cảnh tỉnh của em thôi, em khinh thường Tần Bách Dạ quá rồi." Hoắc Uẩn Khải nhìn Lê Phi Phàm đầu bù tóc rối, tạm ngừng công việc đang làm, nhìn anh nói: "Chẳng qua hắn ta nhất thời chưa hiểu ra vấn đề, nếu như hắn ta đã nghĩ thông suốt rồi thì em khỏi cần lo.”Trọng điểm mà Lê Phi Phàm chú ý tới là: "Vậy sao anh không nói cho em biết?”Hoắc Uẩn Khải dừng lại: "Nói thật, tôi không ngờ tận nửa năm sau em mới biết chuyện.”Lê Phi Phàm im lặng một hồi, anh thấp giọng chửi: "Đm.”Hoắc Uẩn Khải hỏi anh: "Khách sạn như thế nào?”"Cũng khá tốt, nhưng mà hơi xa." Lê Phi Phàm rảnh rỗi tán gẫu với hắn: "Nhưng muốn quảng bá tên tuổi của bể tắm suối nước nóng này không khó, hoàn cảnh ở đây cũng rất tốt.”Hoắc Uẩn Khải: "Tôi nhớ cậu ta có mời em đầu tư lúc hạng mục này mới mở mà?”"Em không tham gia vào dự án này." Lê Phi Phàm nói: "Anh ta, Thành Dư Nam và thêm cả anh nữa, mấy người đã chia thị trường xong hết rồi, hiện tại em không thèm chút lợi ích nhỏ đó nữa, hiểu chưa?”Hoắc Uẩn Khải lắc đầu cười rồi nói: "Nếu em thích khách sạn suối nước nóng, vậy lần sau sẽ dẫn em tới khách sạn Dentons ở nước ngoài, khách sạn của bọn họ nằm trên đỉnh núi, phong cảnh không tệ.”"Anh từng đi rồi à?" Lê Phi Phàm hỏi.Hoắc Uẩn Khải: "Có lần đi công tác, đối tác đã hẹn ở khách sạn đó.”Tới lúc này, Lê Phi Phàm cũng chỉ cho đây là một kỳ nghỉ ngắn.Hành trình ba ngày hai đêm không có Hoắc Uẩn Khải nên anh cũng chỉ muốn tới đây để ngâm suối nước nóng, sẵn tiện nghỉ ngơi thả lỏng mà thôi.Nhưng Lê Phi Phàm không ngờ còn có điều bất ngờ.Giữa lúc anh đang video call với Hoắc Uẩn Khải, chợt có người gõ cửa phòng.Lê Phi Phàm còn tưởng là Tưởng Huân muốn kéo anh đi chè chén, lúc mở cửa vẫn còn càm ràm: "Tôi đã nói không đi rồi mà, ồn lắm, tôi buồn ngủ.”Kết quả lúc mở cửa lại thấy một nam sinh không xa lạ lắm.Nói là nam sinh là bởi vì cậu ta rất trẻ, mái tóc ngắn ẩm ướt, có loại cảm giác đẹp trai sáng sủa của con lai.
Cậu ta nhìn Lê Phi Phàm, vừa cười vừa quơ quơ chai rượu và ly rượu trong tay, nói: "Tôi cũng không thích mấy chỗ ồn ào, anh có muốn uống với tôi một ly không?”Tiếng phổ thông của cậu ta không chuẩn lắm, thỉnh thoảng còn xen vài chữ tiếng Anh.Ánh mắt cậu ta tỏa sáng, rất có sức sống.Người này vừa trở về từ nước ngoài, tên Trì Chiếu.Cậu ta vừa tốt nghiệp Đại học.Cậu ta không hiểu chuyện trong nước, quanh năm ở nước ngoài, có thể thấy được gia thế cũng không tệ.Trì Chiếu đúng là kiểu nam sinh được bồi dưỡng trong hoàn cảnh sung túc, rất đơn thuần cởi mở.Lê Phi Phàm thẳng thắn lắc đầu: "Không tiện lắm, hơn nữa tôi đã kết hôn rồi.”Nụ cười của cậu ta không hề giảm: "Chiều nay anh đã nói rồi, nhưng tôi thấy anh cũng không lớn hơn tôi bao nhiêu, cả ngày nay anh chỉ có một mình mà.”Hiển nhiên cậu ta không tin lời Lê Phi Phàm.Lê Phi Phàm không ngờ diễm ngộ đầu tiên sau khi mình kết hôn lại xảy ra ngay trước mặt Hoắc Uẩn Khải.Thật sự cmn quá xấu hổ.Lê Phi Phàm không thể làm gì khác hơn ngoài nhấn mạnh: "Xin lỗi, nhưng đây đúng là sự thật, chẳng qua là anh ấy trùng hợp không ở đây thôi.
Hơn nữa, tôi không học đại học, bước vào xã hội sớm nên tuổi tâm lý đã lớn lắm rồi.Quan trọng là tạm thời tôi vẫn chưa có ý định ngoại tình đâu.”Đối phương thấy anh nói nhiều như vậy nên không tiếp tục đề tài này nữa, ngược lại thăm dò anh: "Ngày mai anh có muốn đi tham quan chỗ này với tôi không?”Lê Phi Phàm: "Ngày mai tôi có kế hoạch khác rồi.”Lê Phi Phàm nói vài câu rồi đuổi cậu ta về, lúc trở lại trước máy vi tính, thấy Hoắc Uẩn Khải bên kia vẫn còn giữ tư thế ngồi trên sô pha gõ phím.Hoắc Uẩn Khải hỏi anh: "Có quen người vừa rồi à?”Lê Phi Phàm lắc đầu: "Mới gặp hồi chiều lúc đi ngâm suối với Khâu Dương thôi, có nói chuyện mấy câu.”Hoắc Uẩn Khải bình tĩnh nói: "Trì Cận nên chỉnh đốn khách của cậu ta một chút.”Lê Phi Phàm thuận miệng nói: "Người ta là nhân tài ngành kỹ thuật, về nước là để cống hiến cho xã hội.
Chỗ này của Trì Cận vốn thu hút toàn những người thuộc tầng lớp này mà.
Hơn nữa, mở khách sạn nghỉ dưỡng mà còn phải sàng lọc lai lịch của khách nữa à, biển rộng cũng không quản được rộng như vậy đâu.”Thật ra anh không quá để ý chuyện này.Lúc này, anh vẫn chưa biết Hoắc Uẩn Khải đã nhận được tin tố cáo.Hơn nữa không chỉ có một cái.Đầu tiên Trì Cận gửi cho hắn một đoạn video.Sau đó anh ta nói: "Với tư cách là bạn, tôi phải nhắc nhở cậu, theo như nhân chứng mục kích nói thì nhà cậu rất có thể sẽ bị cháy.
Có trách thì cũng chỉ có thể trách Lê Phi Phàm quá đào hoa, dù sao tôi cũng đã báo trước cho cậu rồi đó.”Cũng không biết ai đã quay cái video này, có thể thấy cảnh Lê Phi Phàm đang ngâm trong bể tắm suối nước nóng, không có quá nhiều người quanh đó, Khâu Dương thì cách khá xa.
Anh ngửa đầu làm lộ ra cái cổ mảnh khảnh, cả người bị hơi nóng bao phủ, vô cùng hấp dẫn ánh mắt người khác.Mà cách đó rất gần, có một nam sinh đẹp trai đang ngâm mình, cậu ta cứ nhìn anh mãi.Trong video, dường như Lê Phi Phàm nghe thấy cái gì nên nghiêng đầu nói chuyện với người ta.Tư thế thả lỏng, bầu không khí có vẻ hài hòa.Ngoài ra, Hoắc Uẩn Khải