Kể về năm Chu Nhiên 16 tuổi, khi ấy cô chỉ mới chập chững đi ra khỏi thế giới u ám sau con hẻm.
Chỉ vì vô tình một lần thấy hoa văn đẹp đẽ hoàn hảo trên một cái bình sứ trắng đã khiến cô hoàn toàn thuần phục dưới chân một lão ma đầu.
Hắn cho cô học hành cẩn thận, những gì cô muốn hắn đều có thể đáp ứng, miễn rằng cô đủ ngoan như một con thú cưng bên cạnh hắn.
Chu Nhiên dưới sự bao bọc của người này đã học đủ hết tất cả những kỹ năng cần thiết, nhưng cô không những căm ghét hắn ta tới cực độ mà cô còn có cả ý định giết chết hắn một cách tàn nhẫn.
Cách hắn đào tạo cô trưởng thành cực đoan như huấn luyện một con chó.
Điều đó khiến tâm tính cô biến dạng tới mức sau khi rời khỏi vòng tay của hắn, cô liền trở thành một đại ma đầu y như hắn.
Giống như bản sao, lại giống như một tấm gương phản chiếu, khiến hắn chỉ có thể nhìn chứ không thể lấy được.
Hắn được nhắc đến ở đây tên Diệp Thanh Duệ, một tên lão làng trong nghề chơi đồ cổ.
Trong giới ai cũng kính hắn một tiếng lão Thanh, trong khi hắn vẫn còn trẻ, chỉ mới 30 tuổi.
Bấy giờ đã trải qua 5 năm, Chu Nhiên khi này mới 22 tuổi, còn Diệp Thanh Duệ mới 30 tuổi.
“Đủ lông đủ cánh rồi, giờ mặt chủ chó cũng không dám nhìn à?”
“Ngại quá bẩn mắt, tôi ưa sạch sẽ hơn anh nhiều đấy.”
“Vậy cô nên ngủ đi thì hơn, vì dù cho thực sự tỉnh táo cô cũng không cướp lại đồ trong tay tôi đâu.”
Hai người bọn họ đang trên bàn đấu giá, lần này là một cuốn sách chẳng có gì đặc biệt cả, thậm chí nó còn xấu xí và không đáng giá bằng một viên đá quý rẻ tiền.
Ai nhìn thấy đều biết cuốn sách rác rưởi ấy không có giá trị, nhưng vì háo thắng, cuối cùng cuốn sách vẫn được lên bàn cân để tranh dành chiến thắng.
Chiến thắng này không có gì lạ khi thuộc về Diệp Thanh Duệ, bởi Chu Nhiên chỉ muốn phá cho anh ta thất thiệt tài của, một thứ vô giá trị như cuốn sách đó không đáng để cô bỏ tiền ra mua.
Diệp Thanh Duệ lại chẳng mảy may để ý, anh vẫn thường hay vứt tiền qua cửa sổ như vậy để chọc điên Chu Nhiên.
Hễ rằng có sự xuất hiện của Chu Nhiên ở bất kì nơi nào, chắc chắn Diệp Thanh Duệ đều có mặt để cướp đồ một cách chính đáng.
Đó là lý do khiến cô không chỉ hận, mà còn muốn giết chết tên chó điên thích phá đám này.
“Sao hắn không chết đi luôn nhỉ?”
Không biết may rủi thế nào, năm ấy Diệp Thanh Duệ hưởng dương 30 tuổi, chết vì tai nạn, phi cả người lẫn xe xuống sông lớn.
Cảnh sát đã vớt được xe, còn thi thể cố tìm đến mấy cũng chẳng tìm ra.
Chu Nhiên đương nhiên không tin tên điên này dễ dàng chết như thế, cô vẫn luôn tìm hắn, trong khi xung quanh mộ phần của hắn cỏ đã mọc đầy, hắn được chết khi xác còn chưa tìm thấy.
Đáng ra người nên vui nhất phải là