Muốn đón Đế Nữ trở về, phải đến Ma giới.
Mọi người ở Tiên giới phải chuẩn bị chu toàn, tuy rằng có tin tức thăm dò nói Đế Nữ ở Ma giới rất mạnh khỏe, nhưng trong lòng bọn họ vẫn không quá tin vào lời đồn.
Gì mà Đế Nữ và Ma Tôn tâm đầu ý hợp, gì mà hai người thâm tình với nhau, gì mà hai người cùng trải qua Tử Lôi kiếp khó mà quên nhau.
Đây vẫn là nói tương đối tốt.
Khó nghe hơn một chút là nói Đế Nữ vừa gặp Ma Tôn liền khuynh tâm dung mạo của đối phương, vứt Tiên giới ra sau đầu, cũng vứt luôn hôn ước với Phong Hành tiên quân ra sau đầu, không tiếc phản bội Tiên quân và Tiên giới cũng phải ở bên Ma Tôn kia, khiến người khác phỉ nhổ khinh thường! Đáng thương cho Phong Hành tiên quân tuấn tú lịch sự kia, không ngờ bị nữ tử này liên lụy!
Còn có loại đồn đãi thứ ba, nói người Ma giới có một bí pháp mê hoặc người, có thể khiến người vừa gặp một lần đã bị cám dỗ tâm trí, không thể tỉnh táo, ngoan ngoãn tuân theo lời đối phương.
Mọi người ở Tiên Vân Phù Cư khá tin tưởng loại tin đồn cuối cùng này.
Suy cho cùng ai cũng biết từ nhỏ Đế Nữ vừa gặp đã thương Phong Hành tiên quân.
Trùng hợp, phụ mẫu hai bên cũng là bạn tốt nhiều năm, phụ mẫu của Phong Hành tiên quân và Tiên Đế Tiên Hậu đã kề vai chiến đấu, đồng tâm hiệp lực trong cuộc chiến Tứ giới năm đó.
Trợ lực cho Tiên Đế, công lao của bọn họ không hề nhỏ, sau đó Tiên Đế đã ban phần thưởng và địa vị khiến ai ai cũng hâm mộ, cũng rất tôn trọng bọn họ, thậm chí hai vị Tiên Tôn không cần hành lễ lúc gặp Tiên Đế.
Lúc ấy hai vị Tiên Tôn nhìn thấy Đế Nữ, cũng cảm thấy tiểu cô nương đáng yêu, xem như thanh mai trúc mã lớn lên từ nhỏ với hài tử nhà mình, hai bên phụ mẫu liền tính toán định ra hôn ước.
Chỉ tiếc, Phong Hành tiên quân hoàn mỹ di truyền ưu điểm của phụ mẫu, thậm chí hậu sinh khả úy, mà Đế Nữ thì càng lớn tính tình càng xấu, đến cả tu luyện cũng lười biếng.
Tuy nói như thế, lúc Đế Nữ ngang ngược không nói lý đối mặt với Phong Hành tiên quân, lại như thay đổi thành người khác, luôn là ăn nói khép nép.
Người mà Tiên Đế Tiên Hậu nói không nổi, chỉ cần Phong Hành tiên quân vừa động hàng mày là nàng sáng rỡ hai mắt mặt dày đuổi theo, chỉ mong đối phương có thể quay đầu.
Thậm chí sinh thần của Phong Hành tiên quân, mỗi năm đều đổi một biện pháp tìm thứ tốt hơn tặng cho hắn, còn có một lần tự mình đến Yêu giới hoang hải, chật vật tìm Yêu Long Địa Châu cho hắn.
Dù cho sau khi tu luyện rất ít người để ý đến ngày sinh thần, Đế Nữ kia cũng thật cố chấp.
Cố chấp bám lấy Phong Hành tiên quân như trùng theo đuôi, ít nhất 50-60 năm trước, ai cũng đều thấy Phong Hành tiên quân ở đâu, Đế Nữ liền ở đó.
Có bao nhiêu người Tiên giới ghét Đế Nữ, liền có bấy nhiêu người cảm thán sự si tình của Đế Nữ với Phong Hành tiên quân.
Phong Hành tiên quân thật là một người lạnh lùng, hắn tựa hồ đặt hết tâm trí vào việc tu luyện, không phân nổi nửa điểm cho chuyện khác.
Đế Nữ bám theo như vậy, hắn đều không chút động lòng.
Nhưng người như thế cũng không quá để ý đến hôn ước của mình, đối với Đế Nữ ngày ngày theo sau cũng có thể làm như không thấy.
Có lẽ cũng vì là thanh mai trúc mã, tuy mọi người không nhìn ra Phong Hành tiên quân đ ộng tình, nhưng đôi lúc cũng có thể thấy đối phương trả lễ cho Đế Nữ vào ngày sinh thần.
Đây có lẽ cũng là sự ôn nhu thuộc về Phong Hành tiên quân.
Thế nên, lần này đến Ma giới đón Đế Nữ, không thể thiếu sự chuẩn bị, mọi người vô cùng hào hứng bắt đầu bày binh bố trận, chuẩn bị đan dược, phù chú và bảo vật,..
trực tiếp dùng ba chiếc thuyền mây, khí thế uy nghiêm, điệu bộ hùng dũng.
Càng thêm Phong Hành tiên quân lĩnh mệnh, mang vài Tiên Tôn và vài Tiên quân đến, có lẽ đã chuẩn bị sẵn sàng đánh nhau một trận.
Lúc Phong Hành Nhất đang phân phó một Hộ Thiên Vệ, có một bóng người ngập ngừng nấp sau cánh cửa.
Hộ Thiên Vệ rời đi, hắn không cần ngẩng đầu liền nói: "Xuất hiện đi."
Bóng người kia ló ra một cái đầu, sau đó có chút xấu hổ bước ra, hành lễ với hắn: "Phong Hành tiên quân."
"Không cần hành lễ."
Phong Hành Nhất nhàn nhạt nói, nhưng vẫn mời nàng vào phòng ngồi: "Ngươi tới tìm ta có chuyện gì?"
Nữ tử ngồi trước mặt hắn trông nhỏ nhắn xinh xắn, ngây thơ hồn nhiên, lúc cười có một lúm đồng tiền đáng yêu.
Nàng mặc một trường bào màu trắng nhẹ, trên cổ tay buộc một sợi dây đỏ treo đá ngọc, dù ai thấy nàng cũng sẽ mềm lòng ba phần.
Giang Nhược Vụ nhìn sắc mặt của hắn, cười một cái, cẩn thận lấy ra một chiếc túi từ trong ngực, đặt trước mặt hắn nói: "Phong Hành tiên quân.
Đây là đan dược ta luyện ra, là thượng phẩm! Tiên quân cũng có thể dùng, chắc chắn sẽ có ích!"
Ngón tay nàng lộ ra, mười ngón đều có dấu vết bị phỏng, được che chắn cẩn thận, tay trái còn được băng bó bằng một miếng vải trắng, rất khó để bỏ qua.
Phong Hành Nhất thấy thế, muốn mở miệng từ chối, cũng không biết nên nói thế nào.
Khoảng hai năm trước, Phong Hành Nhất ra ngoài lịch luyện, muốn tìm cơ duyên tấn chức, tình cờ gặp một bí cảnh không người, bí cảnh đó có lẽ là di tích của Thần tộc thượng cổ.
Dù hắn có bản lĩnh như vậy cũng bị trọng thương, may mắn sau khi tách một sợi sinh cơ liền hôn mê, lao thẳng xuống vực sâu.
Lúc tỉnh lại đã tới Nhân giới, được người trước mặt cứu.
Y giả Nhân giới không thể trị liệu thương tích trên người hắn, hôn mê nhiều ngày không tỉnh những vẫn còn hơi thở, Giang Nhược Vụ chỉ có thể mang hắn theo, tự mình dùng ván gỗ kéo hắn đi tìm môn phái tu luyện để chữa trị.
Tuy Phong Hành Nhất hôn mê không thể nhúc nhích, thần hồn lại tỉnh táo, rất rõ động tĩnh bên ngoài.
Hắn biết nàng là một cô nhi, sống nhờ việc làm y đồng của y quán, người của y quán cũng tốt bụng, mỗi ngày đều chia cho nàng một ít thức ăn.
Người như vậy, dựa vào nghị lực, một đường trắc trở cũng muốn cắn răng cứu hắn.
Trời xanh không phụ người có lòng, cuối cùng sau hơn một tháng, có một môn phái thấy bọn họ thật sự đáng thương nên bằng lòng trị liệu.
Nửa năm sau, Phong Hành Nhất thức tỉnh, tỏ rõ thân phận, tặng không ít linh thạch và pháp bảo cho môn phái kia.
Đối với nữ hài mồ côi này, hắn muốn báo đáp nhưng không thể cho nàng tiền tài.
Bởi vì nàng sẽ không giữ được.
Nghĩ tới nghĩ lui, tìm ra nàng có tư chất tu luyện, liền mang về Tiên giới, ở tạm trong Tiên phủ với hắn.
Đã hơn một năm.
Bản tính và thiên phú của Giang Nhược Vụ đều khiến người khác khó lòng từ chối nàng, vừa lên Tiên giới chỉ là phàm nhân một giới, hơn một năm ngắn ngủn lại có thể bước vào Huyền Tiên, hôm trước còn đã tấn chức Kim Tiên.
Tốc độ tu luyện bậc này, nói chỉ sau Phong Hành tiên quân cũng không quá, làm người ngạc nhiên không dứt, mọi người cũng không ngờ một phàm nhân lại có thể có thiên phú như vậy.
Ngay cả Tiên Đế Tiên Hậu cũng rất yêu thích nữ tử này.
Còn có người ngồi ở quán trà nghị luận, người như Giang Nhược Vụ với Đế Nữ thật sự như hai dáng vẻ khác biệt, nếu phải luận bàn, người trước có vẻ giống Đế Nữ hơn.
Người được mọi người yêu thích như thế, tất nhiên Đế Nữ sẽ không thích rồi.
Nàng ngày ngày bắt nạt Giang Nhược Vụ, làm người ta chướng mắt.
Giang Nhược Vụ cắn răng chịu đựng, làm người ta đau lòng.
Phong Hành Nhất đối mặt nàng, càng không biết nên cư xử như thế nào.
Giang Nhược Vụ thấy hắn trầm mặc, cho rằng hắn không muốn nhận, chỉ có thể ngượng ngùng thu tay, biểu cảm trên mặt khiến Phong Hành Nhất không đành lòng từ chối, bèn đưa tay nhận lấy.
"Luyện đan không thể nóng vội."
Hắn nhìn vết thương trên tay nàng nói: "Đi tìm Tiên Y lấy chút băng dán, tránh để lại sẹo."
Giang Nhược Vụ lập tức vui vẻ nói: "Vâng! Đa tạ Tiên quân quan tâm!"
Nàng nói xong, lại lo lắng hỏi: "Nghe nói Tiên quân phải mang quân đến Ma giới đón Đế Nữ về, thế...!cần đi bao nhiêu ngày?"
Phong Hành Nhất lắc đầu nói: "Khó nói."
Nhưng nhắc tới Đế Nữ, hàng mày của hắn liền mất kiên nhẫn.
Phong Hành Nhất nén lại cảm xúc, nhìn người trước mặt dặn dò: "Ngươi mới tấn chức Kim Tiên không lâu, Tiên giới lại xảy ra chuyện thế này, tạm thời không có thời gian chọn Tiên phủ giúp ngươi, chờ ta trở về sẽ chọn cho ngươi một nơi đất lành.
Ngươi cũng cần củng cố bản thân, Đại hội tiên phẩm ngày sau mới có thể lấy được thứ hạng tốt.
Đến lúc đó, nói không chừng phụ mẫu cũng có thể nhìn thấy ngươi."
Sợi dây đỏ treo ngọc trên tay Giang Nhược Vụ là đồ vật đáng giá nhất trên người nàng, từ khi còn nhỏ luôn ở trên người, tháo thế nào cũng không được.
Phong Hành Nhất nhìn liền biết đây là Tiên vật, còn bị người ta hạ cấm chế, sau khi biết sự thật mới quyết định mang nàng về Tiên giới.
Giang Nhược Vụ gật đầu: "Ta nhất định sẽ cố gắng!"
"Chủ yếu là có chút lo lắng lần này Tiên quân ra