Beta: NKHA
????
Vinh Tình không biết bản thân mình đã trở về biệt thự lớn như thế nào. Nói chung, anh đã đi về. Chuyện thứ nhất Vinh Tình làm sau khi trở về chính là chôn cả người mình vào trong chăn.
.....
Má!
Trong chăn sao lại nóng như vậy!
Anh đột nhiên xốc chăn lên, ôm lấy cái chăn lạnh làm bằng lụa nhưng cũng vô dụng. Anh vẫn nóng như lửa đốt như cũ. Vinh Tình có thể cảm giác được hô hấp cũng mang theo hơi nóng, lớp nước nóng cũng đang quay cuồng trên da. Anh vén tóc, thậm chí còn cảm thấy đầu có chút choáng váng nặng nề.
Đại khái là mình say rồi.
Vinh Tình nghĩ. Nhưng mà, tại sao anh vẫn luôn nhớ thương câu nói kia của Lâm Kích? Vinh Tình hít sâu một hơi chôn mặt thật sâu trên gối ôm to bằng người.
A a a a a a a a a!
Não mau dừng lại nhanh lên đi!
Ngủ với Lâm Kích cái gì chứ!
Còn có bạn trai chồng gì đó cũng mau dừng lại đi!
Đừng quên còn có phong ấn thần bí!
Nghĩ đến phong ấn thần bí, Vinh Tình héo queo, nhiệt độ trên người cũng giảm đi phân nửa. Vừa định tìm chút chuyện để vứt mấy thứ lung tung trong đầu ra ngoài thì điện thoại vang lên.
Vinh Tình vừa thấy liền vui vẻ, là Cao Gia Hiên.
"Sao vậy, tìm ba...., tìm tôi có việc gì?"
Tội lỗi tội lỗi, thiếu chút nữa buột miệng thốt ra hai chữ papa.
"Không có việc gì, chỉ là Tiêu Tử Kỳ gọi điện thoại cho tôi."
Cao Gia Hiên nhìn chằm chằm não heo trước mắt đã lâu. Nói thật, đồ chơi này có thể ăn sao? Có thể giúp não phát triển sao?
"Vậy cậu ta nói cái gì khiến cậu bị đả kích đến mức phải tìm tôi?"
Vinh Tình một lời trúng đích. Quả là xạ thủ chuyên nghiệp.
".... Không có gì, chỉ là tiếp tục đào hố tôi mà thôi."
Cao Gia Hiên mỗi lần nghĩ lại đều muốn thở dài. Hiện tại hắn thật sự muốn quay lại ngày hôm đó mắng cho bản thân tỉnh lại, hắn thật sự là tên ngốc. Ngay cả thủ đoạn như vậy cũng có thể mắc mưu, trong đầu rốt cuộc suy nghĩ cái gì vậy?
".... Bạn tốt, bảo trọng."
Vinh Tình châm nến cho hắn. Bị bạch liên hoa coi trọng, chậc. Đúng là một người đàn ông thê thảm.
"Bảo trọng cái gì, tôi đã kéo đen rồi."
Cao Gia Hiên buồn bực, một lát sau hắn lại nhịn không được nói.
"Hôm nay tôi hỏi cậu ta về chuyện cái xe kia."
Vinh Tình tức khắc cảm thấy hứng thú.
"Cậu hỏi? Hỏi như thế nào?"
Cao Gia Hiên có tiền đồ hơn Tống Hiền nha! Cái tên ngu ngốc Tống Hiền kia hiện tại tuy sợ bạch liên hoa nhưng lại hoàn toàn không nghĩ tới muốn đối đầu với bạch liên hoa, còn Cao Gia Hiên thì không giống vậy!
Cao Gia Hiên là một dũng sĩ!
Nghe ra bên trong giọng điệu Vinh Tình tràn đầy tâm tình nhiều chuyện, Cao Gia Hiên thề, nếu chuyện này không phải bởi vì không thể để cho quá nhiều người biết, hắn tuyệt đối sẽ không nói cho Vinh Tình!
Rối rắm một hồi lâu, Cao Gia Hiên vẫn rầu rĩ nói.
"Tôi hỏi cậu ta có biết chiếc xe kia bao nhiêu tiền không."
"Ha ha ha ha ha ha!"
Vinh Tình thiếu chút nữa cười rớt xuống giường! Cái góc độ chất vấn này!
Quá xảo quyệt!
Cao Gia Hiên nghe anh cười thành như vậy, trên mặt nóng rát đến hoảng sợ.
"Cậu cười cái gì, có nghe hay không? Không nghe thì cúp!"
"Ai! Đừng đừng đừng! Cậu cứ nói tiếp, cậu cứ nói tiếp."
Vinh Tình vội vàng ngăn cản, một bên lau nước mắt. Chuyện hay này có thể bỏ lỡ không? Nhất định không thể!
Lúc này anh đã hoàn toàn quên mất không khí hồng phấn vừa rồi. Bản chất của con người chính là vua nhiều chuyện.
Cao Gia Hiên hừ một tiếng, mới khó chịu nói.
"Lúc tôi hỏi, cậu ta rõ ràng choáng váng một chút sau đó mới nói biết chiếc xe kia hơn một ngàn vạn. Tôi vừa nghe nói cậu ta nói xong là kéo đen ngay."
Biết chiếc xe kia hơn một ngàn đã nói lên chuyện cậu ta chính là thành tâm tới lừa gạt mình. Nghĩ đến cái này, Cao Gia Hiên nghiến răng một cái. Hắn múc một ngụm não heo lên nhắm mắt ăn vào. Vừa đưa vào miệng Cao Gia Hiên đã mở choàng mắt.
Ăn ngon tuyệt!
Vinh Tình nghe hắn nói, cười đến ná thở.
"Cho nên tôi nói, về sau cậu nên ăn nhiều vào đi." Dừng một chút, anh lại nói tiếp, "Kỳ thật mấy người như vậy tiếp cận cậu, cậu nên tra qua một lần."
Bạch liên hoa kỳ thật rất tra, còn là người trong công ty Cao Gia Hiên, nếu tra qua là có thể biết được sự thật tên đó thông đồng với vài người, cũng chỉ có hai tên ngốc Cao Gia Hiên cùng Tống Hiền này....
Đợi chút....
Vinh Tình ôm gối ôm to bằng người đột nhiên ngồi dậy, anh ý thức được một việc.
Hình như, trước mắt anh chỉ có tiếp xúc với Tống Hiền và Cao Gia Hiên, mà cả hai đều giống như sau khi tiếp xúc qua với anh mới tỉnh ngộ? Lúc trước, dù bọn họ không nghĩ tới nhưng bên cạnh cũng nên có người nhắc nhở mới đúng nhỉ?
Vinh Tình vội vàng hỏi.
"Hỏi cậu chuyện này, chuyện của cậu với Tiêu Tử Kỳ không có ai khuyên cậu sao? Không có ai nói cậu ấy có vấn đề?"
Không hẳn là vậy!
Cao Gia Hiên ăn đến sạch sẽ bóng loáng, đột nhiên nghe anh hỏi liền cố gắng tập trung lại.
"Có, trợ lý của tôi có nhắc nhở, nhưng mà tôi cũng không biết vì sao lúc đó lại cảm thấy tên đó rất đơn thuần, không giống loại người như vậy."
Nói xong, Cao Gia Hiên có chút chột dạ. Hắn suýt nữa nghĩ tới việc sa thải trợ lý của mình.
Nói như vậy, là vẫn có người 'tỉnh táo'. Vinh Tình suy nghĩ. Chỉ là không thể xác định được, loại tỉnh ngộ này rốt cuộc là bởi vì nơi này là thế giới trong sách sao? Hay vẫn là có nội tình khác?
Nghĩ nghĩ, Vinh Tình cúp điện thoại của Cao Gia Hiên. Vì vậy anh không nghe thấy được, người bên kia đang ăn cái gì đó đến cực kì vui vẻ.
Vinh Tình gọi điện thoại cho trợ lý Hà vạn năng, nói thẳng vào vấn đề.
"Tiêu Tử Kỳ kia, anh đã điều tra cậu ta chưa?"
Hà Khiêm mới vừa định bật vòi sen, bất đắc dĩ tắt đi rồi cầm điện thoại lên.
"Meo~"
Điềm Đậu nhân cơ hội tránh thoát khỏi giam cầm của y, nhẹ nhàng chạy khỏi phòng tắm. Hà Khiêm nhìn thoáng qua màn hình điện thoại, đành phải bấm nhận sau đó liền nghe được câu này.
"Tư liệu của Tiêu Tử Kỳ tôi có thể gửi một phần qua cho ngài ngay bây giờ."
Hà Khiêm thả tay áo vừa vén lên. Hôm nay có vẻ không thích hợp tắm rửa cho Điềm Đậu, hay là kiếm chút chuyện rảnh rỗi như đi thẩm mỹ viện thú cưng đi.
"Cũng không cần đâu, anh giúp tôi điều tra một chỗ của cậu ấy."
Vinh Tình tỏ vẻ, bản thân điều tra không bằng để trợ lý Hà vạn năng làm giùm.
"Ngài nói đi."
Hà Khiêm đổi qua tai nghe Bluetooth, cầm hộp đồ ăn cho mèo mở ra rồi cười tủm tỉm đi dụ dỗ Điềm Đậu trốn trong thùng giấy. Chỉ là lần này đại khái có hơi quá đáng cộng thêm vừa rồi còn bị cắt móng nên mặc kệ đồ hộp thơm đến cỡ nào, Điềm Đậu chỉ ủy khuất lộ ra đôi mắt trong thùng giấy, sống chết không chịu đi ra.
"Về sau nếu cậu ấy tiếp xúc với đàn ông nào tương đối tuấn tú, anh nhớ chú ý một