Tuy rằng chị gái nhỏ vẫn luôn không muốn nói chuyện với cô, nhưng “Cô ấy” đã cho mình những viên đá xinh xinh để chơi cùng, “Cô ấy” ngại nên không nói, nhưng toàn bộ quá trình đều dùng ánh mắt sáng long lanh để nhìn Hiểu Hiểu.
“Cô ấy” vẫn không nói gì , không phải là không thích lời mời của cô, cho nên Hiểu Hiểu chính thức đưa ra lời mời, cảm thấy “Cô ấy” sẽ đồng ý, nhưng bên kia lại rất do dự, bởi vì đi xem phim sẽ có rất nhiều người, hơn nữa xem phim đối với cậu cũng không có gì là hấp dẫn, tuy nhiên đây lại là người bạn duy nhất hiện tại của cậy ấy, người này sẵn sàng chủ động chơi với cậu, lời mời của cô đưa ra thật sự rất khó khăn, cậu ta nói từ chối, liệu cô có buồn hay không vậy? Lần sau có còn muốn cùng chơi với cậu ta nữa hay không.
Nghĩ đến đây, Ôn Kim Nghiêu rất là rối rắm, lông mày liền nhăn lại, như có nhiều điều cần phải suy nghĩ.
Hiểu Hiểu nhìn “Cô ấy” như vậy, có chút bối rối nên không nói gì nhiều, chờ câu trả lời từ “Cô ấy”.
Cô còn nghĩ rằng khi nghe nói đi xem phim là đứa trẻ nào cũng không thể từ chối được, không ngờ lại có một người lại không có hứng thú với việc đi xem phim.
Hiểu Hiểu có linh cảm, nếu là “Cô ấy” trả lời, vậy chắc chắn trọng tâm không phải là đi xem phim, mà là cô.
Cuối cùng Ôn Kim Nghiêu cũng đã đồng ý.
Sau khi đã nhận được câu trả lời, Hiểu Hiểu mỉm cười nói: “Chiều nay có làm gì hay không? Chúng ta cùng ông ngoại em đi chăn bò đi?” Chăn bò!Nghe đến cái từ này, Ôn Kim Nghiêu còn trông đợi hơn là việc đi xem phim, vội vàng gật đầu đồng ý, khuôn mặt đỏ bừng, không biết là đang hưng phấn hay là đang thẹn thùng nữa.
Hiểu Hiểu không kiềm chế được mà đưa tay chọc